TỔNG TÀI LẠNH LÙNG ĂN VẠ VỢ YÊU

Chương 9: Địa Ngục Trần Gian




Chiếc tàu cứ vậy mà khởi hành từ đầu là lên một cái dốc cực kỳ cao rồi lại thả xuống không biết từ khi nào thì khuôn mặt hắn đã trắng bệch. Chiếc tàu cứ vậy mà chạy với tốc độ kinh hoàng càng đi khuôn mặt Lăng Thần Vũ càng tái nhợt đi, còn cô thì vui sướng hò reo. Sau bao nhiêu chặng đường vòng cuối cùng chiếc tàu cũng đã dừng lại. Linh hồn đã thoát khỏi thể xác của Lăng Thần Vũ mà tìm một nơi nào đó để yên nhìn khuôn mặt hắn lúc này Diệp Băng Dao không khỏi buồn cười mới lúc đầu vào đây hắn còn tiêu soái, rồi nào là chiếm chọn các ánh mắt của các thiếu nữ trong này mà giờ đây hắn lại. Phải nói là te tua tơi tả khuôn mặt xanh mét tái nhợt đi đầu tóc thì như mới đi hất về. Cô bây giờ càng nhìn hắn cô lại buồn cười không tự chủ được nữa mà cười lớn

- Ha ha trời ơi khuôn mặt đẹp dai của chồng tui đâu rồi

- Em..đư... được..... lắm...

Cô lúc này cười nhiều đến nỗi đau cả bụng. Phải nói là khuôn mặt anh thay đổi trạng thái cực kỳ nhanh lúc mới nhìn thấy quán ăn thì tái mét lại nhưng khi ăn rồi lại thay đổi 160 độ. Còn khi đến khu vui chơi lúc đầu khuôn mặt cũng phấn khởi nhưng bây giờ lại chở thành thế này đây. Phải đợi khoảng mấy phút sau hắn mới chở lại trạng thái ban đầu nhưng khuôn mặt vẫn không khỏi ớn lạnh với cái tàu lượn siêu tốc ấy trong lòng không tự chủ được mà chử thề " Nhất định về phải kêu người phá nát cái tàu quái quỷ này mới được ". Còn cô tiếp tục liếc mắt khắp nơi tìm những trò chơi kịch tính nhằm mục đích làm hắn tiêu đời. Bỗng cô la lên

- A chúng ta qua chơi trò đó đi

Vừa nói cô vừa chỉ vào khu biệt thự ma, rồi quay lại nhìn hắn ánh mắt phấn khích. Còn hắn thì vừa chở về từ địa ngục vẫn đang thầm chử rủa cái tàu lượn quái gở. Đã thế cô lại còn buông lời chọc ghẹo hắn mà khiến hắn không khỏi bực bội nhìn cô. Thẳng thừng từ chối lời đề nghị của cô

- Không

- Chồng đang giận vợ đấy à

- Không

" Nói dối trắng trợn" cô lúc này nhìn thấy khuôn mặt bực tức vì vụ trêu chọc của cô lúc nãy thì không khỏi buồn cười. Nói là không giận mà khuôn mặt lại phản bội hắn. Không biết từ khi nào mà anh lại có những biểu cảm này từ khi gặp cô. Cô luôn làm hắn tức giận nhưng không hiểu sao nó lại làm anh cảm thấy ấm áp đến lạ thường. Cô như đã tô màu cho cuộc sống của hắn. Trước khi gặp cô cuộc sống hắn thật ảm đạm chỉ một màu đen sâu thẳm không hề có một chút sắc màu nào. Một vị tổng tài kiêu ngạo lạnh lùng tàn nhẫn ai ai cũng phải sợ hãi mỗi khi gặp hắn. Mà giờ đây vị tổng tài lạnh lùng ấy lại như một cậu nhóc giận dỗi trước mặt của cô bao nhiêu hình ảnh lạnh khốc,tàn bạo của anh đã bị cô ném đi hết.Cô như một tiên nữ đã mang đến cuộc sống mới cho hắn.

Ấy làm gì có tiên nữ ở đây một tiểu yêu tinh thì có,kia kìa đang muốn hại hắn vào căn biệt thự ma kìa. Còn cô khi thấy hắn tức giận phải nói là vô cùng đáng yêu không kiềm được mà buông lời nũng nịu với hắn

- Đừng giận nữa mà vợ thươngggggggg

- Đi mà vợ muốn chơi cái kiaaaaaaa

Lúc này nhìn cô làm nũng mà kiến ai kia muốn ăn tươi nuốt sống cô nhưng vì đang ở chỗ đông người nên hắn phải kìm lại. Nhưng vẫn không hết được giận dỗi rồi bỗng nhiên hắn nhẹ nhàng đưa tay lên chỉ vào cái miệng gian tà đang phối hợp cùng cái ngón tay kia mà chu ra

- Nhanh chồng tha cho

Hiểu được ý đồ của hắn, lúc này cô không khỏi đỏ mặt đã thế lại ở chỗ đông người nữa chứ sao hắn giám. Nhưng vì muốn nhìn thấy vẻ mặt sợ đến xanh ngắt của hắn mà cô đành phải làm thôi. Từ từ tiến lại gần choàng tay lên cổ hắn vì hắn rất cao đã thế lại còn cao hơn tận một cái đầu nữa chứ, vậy nên cô phải kiễng chân lên để chạm vào môi của hắn

- Chụt...

"Trời ơi ngại chết mất" cô lúc này i như vừa mới ăn ớt vậy khuôn mặt đỏ chót. Còn hắn thì miệng tười hả dạ. Đâu đó những tiếng ghen tị rồi những tiếng trầm trồ vang lên

- Trời ơi lãng mạn quá đi

- Nhỏ đó sướng thật đấy

- Ghen tị quá đi mất

30 phút sau trong một tòa nhà đen nghịt những bóng trắng lượn qua lượn lại. Ở đây không ai khác chính là căn biệt thự ma

- Áaaaaaa con ma mắt lồi kìaNhững tiếng la hét inh ỏi của một cô gái vang lên khắp căn biệt thự, còn người con trai bên cạnh thì cười đắc ý.Hai người họ không ai khác chính là Lăng Thần Vũ và Diệp Băng Dao cô lúc này đang ôm chầm lấy hắn mà la lên thất thanh." Trời ơi đúng là mất mặt quá mà nói là làm cho hắn ta sợ mà chính cô mới là người khuôn mặt trắng bệch rồi bám sát lấy hắn"

Thật ra lúc mới dủ hắn vào cô còn rất tự tin vì ở bên nước ngoài cô xem phim kinh dị cũng hơi bị nhiều.Nhưng không nghĩ khi gặp thật thế này lại sợ đến hồn bay phách lạc. Cứ thấy con ma nào là lại nhảy dựng lên ôm lấy hắn.Diết rồi hắn cứ ôm cô vậy mà đi để ra khỏi căn nhà ma này.Vì cứ đi được mấy bước cô lại nhảy dựng lên ôm lấy hắn vậy nên hắn bế cô luôn thấy con ma nào thì cô chỉ việc la lên rồi ôm thật chặt hắn. Vì vậy mà làm hắn vui đến mức không biết sợ là gì nữa, mỗi khi cô hét lên rồi ôm thật chặt hắn là lúc ấy hắn lại cười gian một cái. Mà nói đến sợ hắn lại sợ mấy cái này ư.

Trong đầu hắn lúc này chỉ nghĩ cách làm thế nào dụ cô vào mấy lần nữa thôi. Hai người cứ vậy mà trải qua địa ngục trần gian một ngày dài dằng dặc cứ thế mà trôi

- Trời ơi cuối cùng cũng về tới nhà

Vừa về đến nhà Diệp Băng Dao mệt mỏi nhảy cẫng lên giường. Còn hắn thì khi về đã đi vào phòng tắm để tắm rửa.

30 phút sau hắn bước ra khỏi phòng tắm với mái tóc còn đọng lại vài giọt nước phía dưới chỉ quấn mỗi chiếc khăn. Lúc này trước mắt cô là một thân hình nóng bỏng chuẩn từng milimet nhưng cô còn chẳng thèm nhìn mà quay mặt đi đúng là có phúc không biết hưởng thụ mà. Nhìn con heo lười đang nằm trên giường hắn lại thấy ấm áp

- Em không đi tắm à

- Không muốn

- Đi nhanh

- Khôngggggggg

"Đúng là con heo lười mà" khi thấy cô như vậy hắn liền liên tưởng rồi ví cô như một con heo. Từ từ tiến lại chỗ cô rồi nhấc bổng cô lên. Cô lúc này mới hốt hoảng la lên

- Anh làm gì vậy

- Đưa con heo lười đi rửa rồi thịt

- Ai là con heo lười hả

" Khoan đã có gì đó sai sai thì phải câu cuối là" Bỗng nhiên khuôn mặt cô đỏ ửng lên. Còn hắn thì nhìn cô với ánh mắt gian tà.