TỔNG TÀI LẠNH LÙNG ĂN VẠ VỢ YÊU

Chương 29: Bi Kịch




Lúc này ngay vừa bước ra khỏi cửa mà do đi quá vội vàng mà cô đã đâm thẳng vào người của một người đàn ông.Cô lúc này chưa kịp xem phản ứng của người kia mà đã cúi đầu xuống đất luống cuống xin lỗi. Vì cô biết người có mặt ở trên du thuyền này toàn là những người có địa vị vậy nên tránh làm phiền liên lụy đến Thần Vũ cho nên xin lỗi trước vẫn là cách tốt nhất.

- Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi, thành thật xin lỗi

- Không sao đâu

Lúc này nghe thấy giọng nói quen quen cô mới từ từ ngẩng đầu lên. Đập vào mắt cô là một người đàn ông với gương mặt tuấn mỹ. Bờ môi cong lên tạo thành một đường cong hoàn mỹ nhưng ẩn sâu bên trong đó là một sự chiếm hữu cuồng dã. Còn cô khi vừa nhìn thấy anh thì bất giác thốt lên

- Vương tổng

Ngay khi cô vừa ngẩng đầu lên đã làm cho Vương Thiên Ân cứng đơ thờ thẫn như người mất hồn. Thật ra từ khi cô khoác tay Lăng Thần Vũ bước vào trong chiếc đầm dạ hội lộng lẫy đã làm trái tim anh không kiềm được mà đập liên hoàn anh đã luôn để ý đến cô không phải là luôn luôn nhìn cô. Và giờ đây ngay trước mặt anh nữ nhân mà anh yêu thương bao nhiêu năm đang đứng ngay trước mặt anh thật sự quá là xinh đẹp rồi. Lúc này Vương Thiên Ân nhìn cô đến ngây dại rồi không tự chủ được mà thốt lên

- Thất Thất em thực sự quá đẹp

Cô thì nghe những lời anh nói thì chở nên khó hiểu

Thật ra khi vừa nhìn thấy anh ta thì một cảm giác bất an xông đến. Không biết là do cô quá mẫn cảm hay là xem nhiều phim kinh dị quá mà lúc nào cứ gặp người đàn ông này là trong lòng lại cảm thấy bất an. Chưa dừng lại ở đó ánh mắt của anh ta nhìn cô lúc nào cũng đầy dẫy những sự chiếm hữu cuồng dã và bây giờ cũng vậy nhưng ngay lúc này sự chiếm hữu cuồng dã ấy còn toát ra nhiều hơn. Lúc này cô cũng chỉ biết ái ngại nhìn hắn

- Nếu không có gì nữa tôi xin phép đi chước đây

Không đợi anh nói cô đã bước chân rời đi. Còn anh chỉ vừa nghe thấy chữ đi của cô mà trái tim của anh dường như bị một con dao nhọn đâm vào vậy. Nét mặt dần dần biết sắc như đang nhớ lại những chuyện kinh hãi nào đó mà trở nên trắng bệch đôi mắt càng hiện ra những tia đỏ tàn nhẫn. Vô thức đưa cánh tay to lớn ra mà kéo cô lại. Chưa để cô định hình lại cả thân thể to lớn ôm chặt lấy Băng Dao.

- Đừng bỏ anh Thất Thất

Băng Dao lúc này kinh ngạc không thôi nhưng vẫn cố gắng kìm nén lại cố gắng đẩy thân ảnh to lớn kia ra khỏi người mình miệng không ngừng kêu lớn

- Vương tổng anh đang làm gì vậy. Mau thả tôi ra

Nhưng Thiên Ân vẫn vậy ôm chặt lấy cô không buông. Vì anh đã để cô bước đi khỏi anh 1 lần rồi vậy nên bây giờ anh xẽ không bao giờ mất cô thêm một lần nào nữa. Còn cô lúc này đã không còn ngạc nhiên nữa mà thay vào đó là sự kinh hãi tột cùng. Những sự bất an liên tiếp nối đuôi nhau kéo dài vào trong đầu cô. Lúc này cuối cùng sau bao nhiêu sức lực đẩy người đàn ông này ra cô cũng đã thoát khỏi cái vòng tay kia

" Bốp..."

- ANH ĐANG LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ

Lúc này khuôn mặt Vương Thiên Ân đã lệch sang một bên. Còn cô thì kinh hãi không thôi vì trước mặt cô lúc này là một người đàn ông ghê rợn. Cô lúc này không còn nghĩ được gì nữa chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi người đàn ông chước mặt mình lúc này thôi. Nhanh chóng quay người lại không nghĩ ngợi gì mà chạy nhanh về phía đại sảnh vì nơi đó là nơi mà Thần Vũ đang ở đó

Vương Thiên Ân lúc này vừa nhìn thấy cô quay lưng lại định bước đi khỏi anh thì tiếp tục lại chở nên điên loạn. Còn cô thì chưa đi được bao nhiêu đã bị một bàn tay to đánh mạnh vào gáy rồi cứ thế mà ngất đi. Lúc này Vương Thiên Ân mới từ từ nở ra một nụ cười đầy ẩn ý. Bàn tay cầm chiếc điện thoại bấm 1 dãy số rồi đưa lên tai

- Bắt đầu kế hoạch

Nói rồi Vương Thiên Ân từ từ cúp máy. Rồi nhẹ nhàng nhấc bổng cô lên. Nhìn người con gái mà mình đã tìm kiếm suốt bao nhiêu năm cuối cùng cũng đã nằm trọn trong lòng mình mà anh không khỏi vui vẻ

- Chúc mừng em chở về Thất Thất của anh

Trở lại tình hình bên Lăng Thần Vũ.

Adiras cũng đã đưa Cana rời đi chào hỏi những vị khách quý những người có địa vị đang hiện diện trên du thuyền.

Hắn lúc này tâm tình cũng chở nên bất an. Đang định bước đi tìm cô thì bỗng những ánh đèn đều vụt tắt. Tất cả buổi tiệc sang trọng giờ đây chỉ còn lại màu đen âm u. Lúc này tất cả mọi người bắt đầu trở nên hỗn loạn.

- Có chuyện gì vậy?

- Sao lại tắt đèn có truyện gì sao?

Lúc này Adiras thấy vậy liền lên tiếng chấn an mọi người

- Các vị hãy bình tĩnh lại. Chắc chỉ là cúp điện thôi. Tôi xẽ cho người khắc phục mong mọi người ổn định lại

Mặc dù Adiras đã nói vậy nhưng hắn biết chắc chắn là có chuyện không lành. Chân mày khẽ nheo lại những cảm giác bất an cũng dần dần lớn hơn.

Bỗng chốc đôi hồng tử hổ phách lóe lên những tia cảnh rác.

Lúc này một tia sáng lóe lên từ một vật bằng kim loại nào đó lao thẳng vào hắn. Thần Vũ lúc này phả ứng nhanh chóng né sang 1 bên. Đưa một tay đang đút túi ra túm lấy cổ tay vẫn đang cầm con dao sắc nhọn của tên đó mà bẻ vặn lại. Con dao cứ vậy rơi thẳng xuống đất hắn cũng nhanh chóng vung một đòn vào bụng tên kia ngã lăn xuống nền

Trong bóng tối âm u không thể thấy rõ ràng. Du thuyền rộng lớn chỉ còn lại những tiếng loảng xoảng. Ngay lập tức những vị khách dần dần trở nên hỗn loạn lo lắng

- Có chuyện gì sao, bên đó có ẩu đả sao

- Sao lại mất điện lâu vậy

Những tiếng rì rào bàn tán cứ vậy mà vang lên.

Hắn lúc này khẽ nhíu mày. Trời tối như vậy hắn thật sự chỉ có thể dùng tai để định hướng đối thủ nhưng lúc này lại ồn ào như vậy làm hắn thật sự không thể tập trung được.

Bỗng từ đằng sau 1 bóng đen khác tiếp tục lao về phía hắn. Lúc này Thần Vũ cũng dần cảm nhận được liền nhanh chóng lùi lại phía sau lách qua 1 bên. Rồi nhanh chóng túm lấy tên kia, 1 dây sau liền vật ngã tên kia

Những chiếc bàn cùng những ly rượu gần đó vì sự va cham liền bị đổ ầm xuống làm cho những vị khách càng hoảng sợ hơn. Có người vì hoảng sợ quá mức mà la lên làm cho không khí ngày càng hỗn loạn hơn.

Lúc này một bóng đen khác tiếp tục lao đến nhưng hình như không chỉ một mà là nhiều bóng đen khác lần lượt lao đến với những con dao sắc nhọn. Hắn lúc này nhanh chóng né tránh những đòn đánh chết người của những tên kia. Nhưng hình như những tiếng kêu la của mọi người trong du thuyền đã làm hắn mất đi sự tập trung cao độ.

Lúc này một tên trong số chúng tiếp tục lao về phía hắn cùng với con dao sắc nhọn cứ vậy mà đâm thẳng vào người của Lăng Thần Vũ. Hắn lúc này khẽ nhíu mày 1 cái rồi nhanh chóng dùng chân đạp mạnh vào tên kia kiến hắn văng ra xa.

Lúc này cả du thuyền rộng lớn sáng rực lên. Mấy tên kia lúc này cũng nhanh chóng hòa nhập vào đám đông vẫn đang xôn xao mà tẩu thoát. Mọi người ai nấy cũng đều hướng về đám ngổn ngang hỗn loạn trên sàn mà không khỏi kinh ngạc. Adiras lúc này cũng không khỏi hốt hoảng mà chạy lại phía hắn.

- Thần Vũ cậu làm sao vậy. Chuyện gì mới sảy ra

Hắn vẫn vậy toát ra khí thế áp đảo tàn khốc đến đáng sợ mặc dù gương mặt hoàn mĩ của hắn lúc này đã dần dần trở nên tái nhợt mà lẫm tẫm mồ hôi. Hơi thở đang dần trở nên gấp rút. Bàn tay đã nhuốm đầy máu vẫn đang giữ lấy cán dao đang ở ngay bụng mình. Từng giọt từng giọt máu chảy xuống rơi xuống nền đá lạnh lẽo tạo ra những tiếng kêu tích tách.Lúc này đám cận vệ của hắn cũng chạy thật nhanh đến. Giọng nói Thần Vũ lúc này càng dần càng trở nên tàn khốc

- Lập tức tìm phu nhân về đây

Lúc này đám cận vệ của hắn cũng chạy thật nhanh đến. Adiras cũng từ từ đỡ hắn dậy

- Thần Vũ đi vào bên trong tôi giúp cậu xem vết thương

Hắn lúc này cũng chậm rãi bước đi nhưng chưa đi được mấy bước hắn từ từ đứng lại nhìn qua 1 lượt. Ánh mắt hổ phách mang sự lạnh lùng tàn nhẫn toát ra khiến ai nấy cũng phải sợ hãi.

- Chưa tìm được vợ của Lăng Thần Vũ này không ai được phép rời khỏi đây nửa bước