Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình

Chương 513




Chương 513

Cô nghẹn ngào: “Đi vào nhà bếp đi. Trong bếp cũng có nước, bàn cũng lớn.

Anh cười to, lại còn cố ý giải thích sai ý của cô: “Chà, hóa ra nơi yêu thích nhất của cô vợ dễ thương và nhút nhát của tôi là nhà bếp.”

Chắc chăn không phải!

Lê Nhược Vũ bây giờ mới nhận ra là cô đã bị anh trêu chọc từ nãy giờ.

Tại sao lại không thể lên giường chứ!

Rõ ràng giường là sự lựa chọn hàng đầu, tại sao cô cứ phải suy nghĩ nước gì chứ…

Chết tiệt, bất cẩn rồi!

Cô lại bị lừa.

€ó một bồn nước nhỏ trên tầng hai, hầu như không sử dụng bao giờ.

Lâm Minh tăng tốc độ và nhẹ nhàng đặt cô lên bồn nước.

Cô thật sự không còn cách nào khác, cùng anh hòa làm một.

Lâm Minh cảm thấy hài lòng, sau đó đặt cô lên ghế.

Nhìn thấy một bộ phận cơ thể phồng lên thành hình vòng cung trên bụng dưới của cô, anh đột nhiên dừng động tác lại Anh đưa tay ra vuốt ve cái bụng sưng lên của mình, ánh mắt bồng trở nên dịu dàng: “Kinh nguyệt của em đến lúc nào vậy?”

“Em lưu thông máu kém, kinh nguyệt luôn không chính xác. Người khác chu kỳ một tháng, chu kỳ của em phải khoảng bốn mươi ngày” Cô vấn vùi trong vòng tay rắn chắc của anh, môi khép mở, hơi thở quyến rũ phả vào ngực anh.

Lâm Minh vốn dĩ đã không nhịn được, vừa nhìn thấy cơ thể của cô thì anh như thể uống phải thuốc kích d.ục, huống chỉ môi cô đã dán vào ngực anh mà phả hơi.

“Lâm Minh nhỏ” đột nhiên sưng lên một lân nữa.

Lê Nhược Vũ trầm giọng kêu lên.

Anh ấn vào bụng nhỏ của cô hai lần, hy vọng bụng cô có thể sớm mang thai Thật tuyệt nếu có thai sớm.

Có lẽ, để cô ấy sớm thụ thai một đứa tré là cách nhanh nhất để giải quyết Lâm Niệm Sơ.

Trước đây cô chưa từng làm những chuyện này với anh, Lê Nhược Vũ bị anh dày vò một lúc lâu, có lẽ buổi chiêu sẽ buôn ngủ đến mức không mở nổi mắt.

Lâm Minh không quan tâm đến điêu đó, anh liên tục “tưới nước” vào trong cơ thể cô, hy vọng.

sẽ “gieo hạt” và “bén rẻ” càng sớm càng tốt Xong việc, anh cũng không ra ngoài, cứ để yên bên trong, không muốn chút “mâm mống” nào lọt ra ngoài.

Lê Nhược Vũ không còn sức, để mặc anh tùy ý dày vò.

Sau khi ăn sạch cô từ đầu đến chân, Lâm Minh ôm cô trở về phòng ngú, đặt cô lên chiếc giường quen thuộc.

Cô vừa thâm khen anh vân còn chút lương tâm, bỏng cô nghe anh lảm nhảm: “Nòng nọc ở những nơi quen thuộc dẻ tìm được vị trí chính xác hơn”

Hóa ra anh đưa cô lên giường chỉ để mong “hạt giống” của anh có thể nảy mầm trong bụng.