Tổng Tài Hắc Đạo Yêu Cô Vợ Sát Thủ

Chương 1: quán bar love






**TẠI BIỆT THỰ DOÃN GIA**.

Trong một căn phòng được thiết kế theo chủ đạo hai màu trắng đen làm cho căn phòng thêm sang trọng và huyền bí, có một cô gái đang vận một bộ đồ ôm đen tuyền, ánh mắt màu xanh dương thâm sâu và lạnh lùng, đang ngồi lau một cây súng. Bất chợt "Reng...Reng...Reng..."

"Có chuyện gì không Noãn Noãn?"

"Kiều Kiều cậu có rảnh không tới quán bar Love đi."

"Được chút gặp"

 

**TẠI QUÁN BAR LOVE**


Bước vào là cô gái xinh đẹp, sắc sảo và mặn mà. Cô gái có mái tóc màu đỏ rượu uốn sóng nước thướt tha. Khuôn mặt hình trái xoan, đôi mắt to tròn màu hổ phách. Sóng mũi thẳng tắp, đôi môi màu đỏ hình trái tim khẽ nở một nụ cười tà mị. Khoác lên mình một bộ váy body màu đỏ tươi ngắn ngang đùi bó sát cơ thể. Ở giữa ngực khoét một hình trái tim làm lộ ra bộ ngực săn chắc tạo nên sự quyến rũ, làm cho người nhìn cảm thấy ham muốn. Noãn Noãn bước vào quầy bar:

"Cho tôi một ly whisky."

Tiếp theo sau đó là một cô gái có mái tóc màu hạt dẻ uốn xoắn đuôi xõa bồng bềnh. Đôi mắt màu xanh dương toát lên vẻ lạnh lùng thu hút ánh nhìn của mọi người. Sóng mũi dọc dừa và đôi môi nhỏ màu đỏ cam khẽ nhếch lên một nụ cười ma mị. Khoác lên mình bộ váy body màu đen ôm sát người tạo ra ba vòng tuyệt đẹp. Bước đi uyển chuyển làm cho nhưng người con gái phải ghen ghét, nam nhân thì muốn tiếp cận.

"Kiều Kiều ở bên đây nè!" - Noãn Noãn bên đây la lên để Kiều Kiều nghe thấy.

"Lấy cho tôi ly whisky."

Kiều Kiều, tao vừa nhận thiệp mời nhà mày mai tổ chức tiệc gì hả?

"Chào mừng con gái cưng của lão về nước" - Kiều Kiều thản nhiên nói.

Noãn Noãn ngạc nhiên: "Mày nói sao? Con nhỏ Doãn Ngân Bích nó về rồi nước rồi?"

"Ừm." - Cô đáp lại bằng một từ lạnh nhạt.

"Vậy mày tính làm gì con nhỏ đó? - Noãn Noãn khó chịu hỏi.

"Để tao coi thử lần này nó về nó muốn bày trò gì nữa."

"Kiều mày nói như vậy tao thấy thú vị rồi đó."

"Noãn Noãn, gần đây bên mày sao rồi."

"Bên tao ổn, còn mày?"


"Bình thường."

"Có thể mời hai em một ly được không?"

"KHÔNG!" - Giọng nói lạnh lùng của Noãn Noãn vang lên.

Anh tên Ngô Hạo, tổng giám đốc tập đoàn Ngô Thị.

"Thì ra là thiếu gia nhà họ Ngô."

"Sao? Uống với anh một ly được không?" vừa nói hết câu Ngô Hạo đã mò mẫm đùi của Kiều Kiều.

Noãn Noãn thấy vậy đá cho Ngô Hạo một cái thật đau ngã lăn ra đất. Mọi đám đông đều im lặng tập chung sự chú ý lên chỗ của Noãn Noãn.

"Cút!" Noãn Noãn nói với vẻ tức giận.

Quay sang thấy Kiều Kiều ngồi cầm ly whisky nhép môi quay sang cười lạnh: "Noãn Noãn, cậu nóng quá rồi đấy."

Ngô Hạo đứng dậy la: "Tụi mày dám, kéo hai đứa nó đi cho tao!"

Vừa dứt lời đám người bận áo đen xông lên. Kiều Kiều cười nhếch môi.

Noãn Noãn tức xanh mặt, đánh cho mấy tên áo đen nằm rạp xuống đất còn ba tên đang đi lại chỗ Kiều Kiều thì cô cho chúng một cú đá. Ba tên áo đen không kêu lên nổi nữa mà ngất lịm đi. Những người ở đó mắt chữ A mồm chữ O.

Kiều Kiều đi lại hướng Noãn Noãn nói: "Cậu yếu đi rồi đó."

"Kiều Nhi cậu là giỏi nhất!" - Noãn Noãn nói rồi cười. Hai người quay qua nhìn Ngô Hạo.

Ngô Hạo mặt tái mét tay chân run sợ. Doãn Kiều Kiều cười lạnh ngồi xuống cái ghế gần đó.


"Mày có hai sự lựa chọn: Thứ nhất mày phải chết một cách đau đớn. Thứ 2 chặt bỏ bàn tay bẩn thỉu kia đi là vừa! Mày chọn đi."

Vừa nói xong bàn tay nhỏ bé rút ra một con dao sắc nhọn.

"Mời mày chọn!" Noãn Noãn đứng ở sau hối thúc.

Ngô Hạo mặt tái mét, lấy lại bình tĩnh nói: "Tụi mày dám, biết ba tao là ai không? Là Ngô Mạc!"

Đám đông bàn tán: "Ngô Mạc không phải là người xã hội đen khét tiếng sao?" - Một người trong đám đông nói.

"Ngô Gia không dễ đụng vào đâu hai cô gái này tội thật!"

Nghe mọi người bàn tán Ngô Hạo tỏ vẻ ra mặt, quay sang nhìn Doãn Kiều Kiều.

"Sao? Tụi mày sợ rồi? Không dám nữa?"

Kiều Kiều cầm con dao đi gần tới chỗ Ngô Hạo.

"Trong từ điển của tao không có từ không dám, mà là thích hay không thích."