Sau khi vị khách nam kia rời khỏi quán cà phê, các fan nữ của Hắc Thiên Hạ ùa đến xin chụp ảnh, Lưu Linh nhanh trí nhân cơ hội này mà chuồn thật nhanh khỏi quán cà phê.
Còn Hắc Thiên Hạ lúc này tuy bị vây quanh bởi một đám fan nữ nhưng với chiều cao một mét chín năm thì việc nhìn thấy "cậu bé" kia là không phải không thể.
Thực ra trong mắt Hắc Thiên Hạ lúc này hắn vẫn chưa nghĩ cậu bé vừa rồi là Lưu Linh cải trang bởi trong mắt hắn, ở cái lần gặp mặt buổi chiều ấy, Lưu Linh có một mái tóc dài rất đẹp và mê người, để lại ấn tượng rất lớn trong trái tim hắn nên "cậu bé" vừa rồi chắc chắn không phải.
------------
Sau hơn 25 phút, khi giải tán được đám fan nữ phiền phức, trợ lí của Hắc Thiên Hạ gọi điện đến, nói:
" Thưa thiếu gia, về lai lịch của vị tiểu thư mà hồi chiều ngài gặp, chúng tôi vẫn chưa thể điều tra ra được! Mọi thông tin liên quan đến cô gái này đều bị ẩn đi một cách kì lạ. Ngay cả tòa nhà mà hôm nay thiếu gia đưa cô ấy về cũng không hề xuất hiện ai giống cô ấy trêи camera của tòa nhà cả!! Thiếu gia, người thấy sao ạ??!"
Hắc Thiên Hạ nghe trợ lý của mình trình bày xong, trong tâm trí hắn có chút nghi ngờ và tức giận bởi thứ mà hắn đã nhìn chúng nay lại biến mất một cách bất thường đến khó tin như vậy. Hắn nói:
" Cứ tiếp tục tìm kiếm thông tin về cô gái ấy cho tôi, bất luận có phải tốn bao nhiêu tiền của công sức thì cũng phải tìm bằng được cho tôi! Các cậu liệu mà làm!!"
Hắc Thiên Hạ vừa là ngôi sao lớn vừa là con trai trưởng của chủ bang Thiên Long nên mỗi lời nói mà hắn thốt ra luôn khiến cho người khác phải khϊế͙p͙ sợ và lo lắng.
Người trợ lý kia nghe xong, bản thân cảm thấy sợ hãi vô cùng bởi anh ta đã đi theo Hắc Thiên Hạ được một thời gian cũng coi như là khá dài nên cũng có thể hiểu đôi chút về con người hắn.
Anh đáp: " Vâng! Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức! Nhưng thưa thiếu gia..."
" Còn chuyện gì nữa sao??" Hắc Thiên Hạ đang định cúp máy thì người trợ lí kia nói tiếp.
" Vâng còn một chuyện nữa, chính là tên cướp tấn công ngài và cô gái kia ở con hẻm thì phải giải quyết sao ạ??!"
Hắc Thiên Hạ nhếch mép cười rồi nói: " Tên đó diễn rất hay! Thưởng!! Cậu nhắn với hắn lời này hộ tôi: Im lặng là vàng! Biết điều thì sống!"
Vừa nói xong câu đó, Hắc Thiên Hạ liền cúp máy ngay lập tức, hân rời khỏi quán cà phê và đến quán bar đối diện - Rose.
-------------
Còn Lưu Linh sau khi bước ra khỏi quán cà phê thì cô nhanh chân đến trước cửa quán bar Rose, lúc này chị Ân đanh đứng đợi cô ở bên ngoài.
Nhìn cái dáng người kute baby của Lưu Linh trong bộ dạng con trai, chị Ân cũng không những không phát hiện ra cô là con gái mà còn vô cùng yêu mến cô.
Sau khi trò chuyện được một lúc, chị Ân dẫn Lưu Linh đi từ lối sau của quán bar... Lối đi này là dành cho nhân viên làm việc trong quán nên không nhiều người biết và cũng không có ai canh gác ở đây cả.
Chỉ là Lưu Linh không biết rằng ở một góc nào đó, với chiều cao một mét chín năm, Hắc Thiên Hạ đã nhìn thấy toàn bộ hành tung của cô....Hắn đã phát hiện ra "cậu bé" kia là Lưu Linh hay chưa thì không ai biết nhưng ấn tượng của hắn về cậu bé ấy thì có đó!!