Tổng Tài Hắc Đạo Quấn Lấy Tôi

Chương 62: BẮT GẶP HẮC THIÊN HẠ




Đứng ở bên ngoài chờ chị Ân, Lưu Linh có chút mệt, cô liền đi đến một quán cà phê nhỏ đối diện với quán bar Rose để ngồi chờ.

Vừa bước vào quán cà phê, mọi người ai cũng hướng mắt về phía cô. Lưu Linh lúc này có chút ngại bởi chưa bao giờ cô cảm thấy bản thân bị nhiều người chú ý đến như vậy.

Một vị khách nói nhỏ với người bạn của của anh ta: " Wow! Cậu bé kia đúng chuẩn tiểu mỹ thụ a! Nước da trắng nõn, đôi mắt to tròn đáng yêu đã vậy còn cái dáng người mi nhon kia nữa! Chimte quá bà ơi! Hay là tôi đến xin Weibo cậu bé ấy nha! "

Người bạn kia chưa kịp mở lời thì vị khách nam kia đã bước đến bàn nơi Lưu Linh đang ngồi để làm quen.

" Xin chào cậu bé! Kết bạn Weibo với anh được chứ? "

Lưu Linh lúc này đương nhiên là cảm thấy vô cùng khó xử rồi, cô đáp: " Xin lỗi anh! Em quên mang điện thoại mới lại là bạn em sắp đến rồi! Anh đi ra chỗ khác đi ạ! "

Vị khách nam kia mặc dù đã nghe những lời đó nhưng anh ta không những không đi mà còn ngồi xuống ghế đối diện, tán tỉnh "cậu bé" trước mặt.

" Vậy thế này đi! Anh đưa điện thoại cho nhóc, nhóc chỉ việc nhập id vào là được rồi mà...Sao mà phải khó chịu như vậy chứ!"

Lưu Linh thực sự lúc này rất khó chịu, cô không thích làm quen với mấy người kiểu như vậy vì thế cô nhanh chóng đứng dậy và đi ra khỏi quán.

Vị khách nam kia thấy vậy liền kéo tay Lưu Linh lại, nói: " Này!!! Cậu làm gì thì làm cũng phải cho người khác mặt mũi chứ!! Tôi sang tận bàn xin kết bạn Weibo với cậu mà có cần phải vậy không!! Đúng là thằng đàn bà!!"

Lưu Linh nghe vị khách nam kia nói xong liền hất mạnh tay hắn ra, đôi mắt mạnh bạo trợn trừng lên giận dữ nói: " Đồ xấu xa!! Buông tay ra!!"

Những vị khách xung quanh trông thấy sự việc chỉ lấy điện thoại ra quay lại, không một ai lên tiếng hay bênh vực.

Lúc này, từ phía trêи tầng của quán cà phê, có một vị khách nam khác đi xuống. Tiếng bước chân của anh ta toát lên cả khí chất lẫn phong thái, làm người khác phải khϊế͙p͙ sợ....

Lưu Linh quay lại nhìn vị khách nam kia. " Ôi trời đất ơi!! Anh ta, anh ta là...Hắc Thiên Hạ" .

Lưu Linh có chút lo lắng bởi buổi chiều cô và Hắc Thiên Hạ đã gặp mặt, liệu trong bộ dạng đàn ông này anh ta liệu có nhận ra cô không?

Hắc Thiên Hạ vừa bước xuống, vị khách nam kia bị áp đảo bởi khí chất toát lên từ con người của Hắc Thiên Hạ, anh ta buông tay Lưu Linh ra, trêи trán đẫm mồ hôi, hai tay run run.

Hắc Thiên Hạ tiến về phía người đàn ông kia, hắn liếc mắt nhìn Lưu Linh một cái rồi quay sang bên vị khách nam kia nói:

" Heo mà cũng muốn kết bạn với người!! Nhìn lại vị trí của mình đi!!"

Vị khách nam kia sợ hãi, nói: " Xin lỗi đã mạo phạm tới Hắc thiếu gia! Tôi ...tôi chỉ là thấy cậu bé này...dễ thương nên mới...."

Lúc này, có một người phục vụ đi tới, trêи khay là một quả chuối, Hắc Thiên Hạ cầm quả chuối trêи tay ném xuống đất rồi dẵm bẹp nó.

Vị khách nam thấy vậy nuột nước bọt, anh ta sợ đến run người rồi nhanh chóng rời khỏi quán cà phê.