Tổng Tài Gian Ác

Chương 131: Âm mưu của Bạch Phi Phi




Đang nghĩ thì thím Trần đã nhanh nhẹn mang cốc nước đến cho hắn.

Bạch Phi Phi kìm nén vẻ không vui trong lòng, đổi biểu cảm, cười đi đến chỗ hắn: “ Anh Tử Thành, anh về rồi à!”

“ Uh, muộn thế này rồi sao em vẫn chưa ngủ.” An Tử Thành dường như chẳng buồn liếc nhìn cô ta, ngẩng cổ uống cốc nước trong tay.

Bạch Phi Phi lả lướt ngồi lên đùi hắn, hai tay vòng ra ôm lấy cổ hắn: “ Anh Tử Thành, người ta muốn đợi anh về mà.” Giọng nói nũng nịu lẳng lơ khiến người ta phải tê đầu gối.

Nhìn hai người ngang nhiên trong phòng khách tầng một, toàn thân thím Trần nổi da gà, lập tức ngại ngùng lui xuống.

An Tử Thành đặt cốc nước trong tay xuống, sau đó đẩy người Bạch Phi Phi ra: “ Phi Phi, chúng ta đã sống riêng từ lâu rồi, em vẫn nên nghỉ sớm đi!” Nói xong, đứng dậy đi về phòng ngủ của mình........

Vừa nhìn thái độ lạnh lùng cửa hắn, Bạch Phi Phi lại không can tâm mà lao lên ôm lấy hắn từ phía sau, nước mắt như mưa ấm ức không đành: “ Anh Tử Thành, chúng ta đã kết hôn năm năm rồi, anh không thể cho em một cuộc sống hôn nhân bình thường sao? Anh chỉ chạm vào em đúng một lần trong đêm tân hôn đó, sau này cũng không hề động vào em, anh Tử Thành, em là một người phụ nữ bình thường, em cũng hy vọng chồng em có thể yêu em, bây giờ đến quyền lợi sinh một đứa con em cũng không có, em nhớ anh đã từng đồng ý với em, chúng ta sẽ sống một cuộc sống bình thường, anh có thể đừng tàn nhẫn như thế với em được không?” Cô ta gần như đang hạ thấp mình mà cầu xin hắn.

An Tử Thành cảm thấy có chút buồn cười, từ đầu đến cuối hắn chưa từng động vào cô ta, ngoài đêm hôm đó uống say ra, nhưng kí ức về đêm hôm đó hắn dường như không nhớ ra nổi điều gì.

Hắn trầm mặt xuống, trong cổ họng như nghẹn đắng lại, mãi lâu sau, mới từ từ bật ra câu nói: “ Cô ấy chết rồi..........”

Nét mặt Bạch Phi Phi lập tức sa sầm lại một cách đáng sợ! Lại là cô ta!

Cô ta gần như hét lên với hắn: “ Nhưng cô ta chết rồi, chúng ta vẫn còn sống, lẽ nào chúng ta phải sống không bằng chết như thế này sao? Anh đã đồng ý với em, sẽ sinh với em thật nhiều thật nhiều đứa con.”

Trầm lặng một lúc, hắn hít một hơi thật sâu, lưng đối với mắt cô ta, mệt mỏi mà nói: “ Anh không có cách nào tha thứ cho mình, Phi Phi........giữa chúng ta, cũng chỉ có thể như thế này, nếu như em còn đồng ý ở bên cạnh anh, thì tiếp tục sống cuộc sống này, anh không cho em những thứ khác được. Nếu như em muốn rời xa anh, anh sẽ để em đi.........” Nói xong, hắn gạt tay cô ta ra, chẳng buồn quay đầu mà đi về phòng ngủ của mình.

Bạch Phi Phi tuyệt vọng đứng ở phòng khách, hai tay nắm chặt lại, vẻ hận thủ trong mắt càng lúc càng dâng cao.

Cho đến bây giờ, vợ của An Tử Thành cũng chỉ là trên danh nghĩa cô ta có được mà thôi, hắn vì cái chết của cô ta, mà giữ mình năm năm, người đàn bà này, thật đúng là chết đi rồi mà oan hồn vẫn chưa tan, xen vào giữa bọn họ.

Đúng lúc này, Mã Phi vẻ mặt mệt mỏi đẩy cửa đi vào, nhìn Bạch Phi Phi trong phòng khách giật nảy mình.

“ Phu nhân, muộn thế này rồi, tại sao còn chưa ngủ?” Mã Phi đứng ở cửa thay dép, vừa nghi ngờ nhìn cô ta hỏi.

Bạch Phi Phi quay đầu nhìn Mã Phi, con ngươi như mắt sói nhíu chặt lại, trong lòng cô ta đang tính toán gì đó, thuộc hạ đắc lực mà An Tử Thành tin tưởng nhất, nếu như có thể mua chuộc được hắn, thế thì.......

Nghĩ đến đây, cô ta mỉm cười quay người tiến lại gần Mã Phi.

Mã Phi đặt thứ trong tay xuống, quay người ngồi trên ghế sofa, cầm điều khiển bật tivi.

“ Mã trợ lý...........” Bạch Phi Phi uốn éo gọi anh ta một tiếng, khiến Mã Phi sợ đến toàn thân run rẩy.

“ Sao........sao thế phu nhân?” Hắn ngẩng đầu nghi ngờ nhìn Bạch Phi Phi.

Chiếc váy mỏng manh của Bạch Phi Phi lộ ra bầu ngực căng đầy, cô ta bước nhanh đến trước mặt Mã Phi, đặt mông ngồi lên đùi của Mã Phi, ngón tay dài mơn man vuốt ve trên má hắn: “ Mã trợ lý, nhất định là rất lâu rồi chưa động vào người phụ nữ phải không?” Nói xong, áp sát bầu ngực mềm mại của mình vào ngực của anh ta.

Nhìn động tác lẳng lơ chủ động của người phụ nữ đó, Mã Phi toàn thân run cầm cập, cúi đầu đúng lúc gặp phải cặp vú núng nính đầy đặn của cô ta, cơ thể căng cứng lên.

Tay Bạch Phi Phi từ trên mặt đã lần vào trong áo của Mã Phi, ngón tay vuốt ve núm vú nhỏ bé nhạy cảm trên ngực anh ta.........

Giọng nói của Bạch Phi Phi lẳng lơ khêu gợi: “ Mã trợ lý, hay là.......tôi đến phòng của anh nhé? Đêm nay.........chúng ta sẽ cùng nói chuyện..........”

Nhìn người phụ nữ trong lòng đùa giỡn khêu gợi mà toàn thân Mã Phi nổi cả da gà, anh ta đứng dậy đẩy Bạch Phi Phi xuống ghế sofa, cơ thể hoảng loạn lùi về sau mấy bước: “ Phu nhân, xin cô hãy giữ thể diện!”

Nghe thấy lời này của anh ta, Bạch Phi Phi tức đến cau có mặt mày, không ngờ cô ta chủ động như thế, đến thuộc hạ của hắn cũng từ chối cô ta, lẽ nào cô ta thật sự kém đến thế sao?

Khuôn mặt xinh đẹp đó trong phút chốc nhăn nhúm lại.........

Cô ta tức giận đứng dậy cho Mã Phi một cái bạt tai, tàn nhẫn chửi mắng: “ Tên đàn ông như anh, chết tiệt?” Nói xong quay người đi thẳng về phòng của cô ta.

Mã Phi vẻ mặt chán nản đứng sững ở đó, nhìn người phụ nữ này đúng là có khổ mà nói không ra được.

Vợ của Thành Gia, hắn sao dám động chứ?

Sau khi quay lại phòng, Bạch Phi Phi bực tức, cô ta ra sức lắc đầu, có lẽ là đã lâu rồi không có cuộc sống ân ái, cô ta thèm khát quá lâu rồi.

Lửa dục vọng trong lòng càng lúc càng cuồng nhiệt, nhìn đồng hồ treo trên tường, cô ta nhanh chóng thay quần áo, cầm chìa khóa xe, quay người đi ra khỏi biệt thự.

..........

Trong căn phòng bao yên tĩnh đáng sợ, một người đàn ông cao ráo, bộ đồ da đen bó sát ôm chặt lấy cơ thể, toát ra khí chất mạnh mẽ trên người hắn ta. Chiếc mặt nạ thép màu đen đeo trên mặt, hắn ta chầm chậm đi đi lại lại trong phòng.

Đúng lúc này, hai tên áo đen đeo kính đen túm một người đàn ông nhanh chóng đẩy cửa bước vào, người đàn ông bị tóm toàn thân đầy mùi rượu, uống đến mức không biết trời đất, tên đàn ông đeo kính dẫn đầu chẳng khách sáo mà đạp hắn ta xuống đất,

Bùi Hạo Hiên nằm trên đất giãy giụa, dường như không biết đang xảy ra chuyện gì.

“ Ông chủ, thằng cha này chính là Gấu đen!”

Vừa nghe thấy lời này, người đàn ông đeo mặt nạ từ từ đi đến bên cạnh Bùi Hạo Hiên, cúi rạp người xuống túm lấy cổ áo hắn ta, sau đó khóe miệng nhếch lên lộ ra nụ cười gian xảo: “ Hắn chính là gấu đen sao? Người của Maike đều có đức tính này sao? Thế thì Sói ác đâu?”

Tên đeo kính đen hơi cúi đầu xuống với ông ta: “ Sóc ác chúng tôi vẫn đang tiếp tục tìm kiếm tung tích, tại vì gấu đen thích chơi gái, cho nên muốn bắt hắn không khó, có điều Sói ác thì.........” Tên đeo kính lập tức ngưng lại.

“ Mấy ngày này tiếp tục tìm Sói ác cho tao!” Tên đàn ông đeo mặt nạ đen xua xua tay nói.

Đúng lúc đang nói, Bùi Hạo Hiên đột nhiên tóm lấy tay của tên đàn ông đeo mặt nạ, đứng dậy, sau đó đưa tay hài hước vỗ vỗ vai hắn: “ Huynh đệ, chiếc mặt nạ của cậu được đấy.......mua ở đâu thế? Tôi mượn dùng vào ngày? Tôi mời cậu uống rượu!” Nói xong, đưa tay giật chiếc mặt nạ của tên đó ra.