Editor: May
Anh cảm thấy động tay động chân mới có thể tính là sắc lang, anh đến chạm cũng chưa chạm vào cô một chút, sao lại là sắc lang.
“Anh mà oan?” Vưu Vưu thoáng nhìn bên chỗ ngồi có một lọ nước khoáng, cầm lấy liền ném về phía Thuần Vu Thừa, “Thuần Vu Thừa anh chính là một đại sắc lang!”
Trước kia, cô chưa từng cảm thấy mùa hè mặc quần short jean có cái gì không đúng.
Nhưng đêm nay Thuần Vu Thừa làm cô thật sâu cảm thấy, cô mặc cùng giống như không mặc!
Ánh mắt anh cũng quá ái muội!
Khinh phiêu phiêu nhìn tới đây, ánh mắt nhìn như không chút để ý, lại nhìn đến lông tơ một thân cô đều nổi lên.
Thuần Vu Thừa tay mắt lanh lẹ duỗi tay ra, liền chặt chẽ tiếp được chai nước khoáng.
Anh nghiêng liếc trợn mắt giận dữ lên, mặt tròn của Vưu Vưu tức đến đỏ lên, yên lặng mà thu hồi tầm mắt.
Anh cũng cảm thấy kỳ quái.
Nếu là lúc trước, anh nhìn cô gái nhỏ giống như Vưu Vưu vậy, không có khả năng có hứng thú lớn như vậy mới đúng, càng không thể hưng phấn như vậy!
Đêm nay thật là gặp quỷ.
Máy bay trực thăng đáp xuống ở trên sân bay của biệt thự tư nhân Phong Thánh, trước khi hạ cánh, Thuần Vu Thừa nhìn Vưu Vưu nói: “Cô đi với tôi, tôi mang cô đi phòng của cô.”
“Đi tới phòng? Anh muốn làm gì!” Vưu Vưu vừa nghe, mắt đen quay tròn hoảng sợ trừng lớn, hai tay gắt gao bảo hộ ở trước ngực.
Cô cũng không phải là cô gái ngốc hoàn toàn không biết gì cả, Thuần Vu Thừa cho rằng chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay, cô liền sẽ ngoan ngoãn cắn câu sao?
“……” Thuần Vu Thừa vốn chuẩn bị hạ máy bay, động tác chợt dùng, nhìn Vưu Vưu phòng anh như phòng sắc lang, mí mắt anh giật tăng tăng.
“Tôi chỉ là mang cô đi phòng dành cho khách, lại không phải muốn cùng cô ở trong phòng làm chuyện không hợp với thiếu nhi.” Thuần Vu Thừa lại bất đắc dĩ giải thích lần nữa.
Anh thề, anh thật sự chỉ là đơn thuần muốn mang Vưu Vưu đi tới phòng.
Cô chưa từng tới biệt thự tư nhân này của Phong Thánh, để cô tùy tiện đẩy một phòng ra ngủ, cô khẳng định không dám.