Editor: May
Càng làm cho cô thương tâm, làm cô trở tay không kịp chính là, Phong Thánh có bạn gái?
Sao có thể.
Cô về nước đã một tháng, cũng từng hỏi thăm qua, chưa từng nghe nói anh có bạn gái.
“Trưởng bối nói, có đôi khi vẫn là nghe lời một chút sẽ tương đối tốt.” Phong Thánh tiếp tục cắt bò bít tết của anh, không chút để ý đáp lại.
Nhìn Phong Thánh, Cố Bách Linh cảm thấy chính mình đã chịu một vạn điểm thương tổn bạo kích.
Phong Thánh thân là tổng giám đốc chấp hành của tập đoàn Phong thị, vừa thấy liền không phải là một người đàn ông biết ngoan ngoãn nghe lời.
Sau khi ăn xong một khối bò bít tết cuối cùng, Phong Thánh buông dao nĩa trong tay xuống.
Ba phút lập tức liền sắp tới rồi, vật nhỏ hẳn là cũng sắp tìm tới tới.
“Phong tổng, ngài là thật sự có bạn gái sao?” Cố Bách Linh nhìn người đàn oongb tuấn dật phi phàm, tôn quý vô cùng ở đối diện, vẫn là chưa từ bỏ ý định truy hỏi nói.
“Đương nhiên.” Thời gian không sai biệt lắm, Phong Thánh cảm thấy anh cũng tới lúc nên rời đi rồi.
“Cô ta là ai?” Cố Bách Linh hiển nhiên vẫn là chưa từ bỏ ý định.
Mẹ cô từng nói với cô, đàn ông chỉ cần còn chưa kết hôn, ai cũng có cơ hội.
“Cô ấy đã tới.” Dư quang khóe mắt Phong Thánh, đã nhìn thấy có một đạo thân ảnh mảnh khảnh quen thuộc, xuất hiện ở lối vào nhà hàng lầu hai.
“Cái gì?” Cố Bách Linh có chút không phản ứng lại.
Đã tới?
Bạn gái Phong Thánh cũng ở chỗ này?
“Cố tiểu thư chậm dùng, bữa cơm này tôi đã tính tiền.” Phong Thánh nói xong liền đứng lên, xem ở trên phân thượng Cố Bách Linh là đối tượng xem mắt đầu tiên của anh, trước khi anh rời đi lại bồi thêm một câu, “Chúc cô hạnh phúc.”
Lạc Ương Ương lên đến lầu hai, tiệm cơm Tây hoàn cảnh duyên dáng, cô tuần tra vài lần liền tìm thấy thân ảnh đĩnh bạt của Phong Thánh.
Thấy anh đã đứng lên, còn lưu luyến nói cái gì đó với mỹ nữ đối diện, mắt to của cô giận trừng, tức giận không nhỏ liền nhanh chân xông thẳng qua.