Editor: May
Khi anh rốt cuộc hôn lên cánh môi kiều nộn khóc đến nhẹ nhàng rung động của Lạc Ương Ương, cảm giác điện giật ấm áp lại tốt đẹp, khiến ở sâu trong nội tâm hai người, đều hung hăng run rẩy một chút.
Phong Thánh bắt cánh môi kiều nộn của Lạc Ương Ương tinh tế liếm hôn.
Nhưng Lạc Ương Ương trải qua khủng hoảng cần cấp bách trấn an, hiển nhiên không hài lòng loại tinh tế ma xát liếm mút này của anh.
Cô chủ động hôn trả, mỗi một cái khẽ cắn đều liếm mút thật mạnh, làm anh rõ ràng cảm nhận được nhiệt tình của cô.
Lạc Ương Ương càng hôn càng nghiện, thân thể nhỏ càng hôn càng dán chặt Phong Thánh.
Tay Phong Thánh cũng cầm lòng không đậu ôm sau eo Lạc Ương Ương, thong thả lại kiên định ấn cô về phía chính mình.
Nụ hôn hai người càng ngày càng lửa nóng, toàn bộ trên thân bên phải của Lạc Ương Ương, đều tận lực khống chế không động.
Nhưng mà, hôn hôn, cô liền không thỏa mãn.
Chân thon dài nhẹ cọ, hoạt động mông nhỏ, cô nửa quỳ dậy liền muốn khóa ngồi ở trên đùi anh.
Lạc Ương Ương hôn đến điên cuồng, cô hoàn toàn không màng miệng vết thương, động tác càng điên cuồng.
Phong Thánh nhận thấy được cô muốn ngồi ở trên người anh, lo lắng cô sẽ liên lụy đến miệng vết thương, do đó khi muốn ngăn cản cô, lại đã là không còn kịp rồi.
“Không cần, đừng đẩy em ra.” Nhận thấy được bàn tay to của Phong Thánh ôm chặt ở trên eo cô, muốn đẩy cô ra, Lạc Ương Ương liền vừa hôn vừa ủy khuất kháng nghị nói, “Em muốn anh.”
“……” Tiếng nói kiều mềm của Lạc Ương Ương cầu ái làm nũng, Phong Thánh nghe đến gần như là ở trong nháy mắt, khí huyết cả người liền xông thẳng lên đỉnh đầu.
Cảm giác tê dại xuất phát từ thận, trải qua sống xương và trực tiếp trèo lên phía trên não, phản ứng trực tiếp nhất là, Phong Thánh bị kích thích đến đầu đầy mồ hôi rịn.
“Đáng chết!” Phong Thánh vừa thừa nhận nụ hôn nhiệt tình của Lạc Ương Ương, vừa giọng nói thống khổ thô ách nói, “Bảo bôi, trên người của em có thương tích, hôm khác được không?”
Đáng chết đáng chết!
Nội tâm Phong Thánh mãnh liệt mênh mông kêu gào muốn phát tiết, lúc này cần tự chủ cực kỳ cường đại, mới không đến mức t*ng trùng lên não đẩy ngã Lạc Ương Ương