Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 771




Chương 771

Cuộc phẫu thuật của Nhạc Nhạc giãng co suốt tám giờ, Tạ Trì Thành có chấp đứng ở ngoài đợi suốt 8 giờ, sau khi xác định cuộc phẫu. thuật thành công mới bỏ lại tất cả sự vụ sản nghiệp, lập tức lên máy bay chạy về đều.

Đã gần 30 tiếng đồng hồ anh không hê chợp mắt.

Gắng gượng đến mức hai mắt đỏ bừng.

Cả người đều căng chặt, giống như một khúc gô.

Tần Phong không biết khúc gỗ này đến bao giờ sẽ bị chặt đứt.

“Không cần, lập tức đi tìm người. Mặt khác, tôi phải. biết được tất cả mọi chuyện đã diễn ra trong thời gian đó.”

“Tuân lệnh.”

Khi người Tạ Trì Thành tìm được Tống Giai, người phụ nữ này đã từ bỏ công việc bác sĩ tâm lý, dù sao cũng không. thê tiếp tục làm trong ngành này nữa.

Chỉ vì, cô ấy không thể khắc phục được nỗi áy náy trong lòng mình.

Tống Giai giống như bị rút đi linh hồn trong một đêm, chỉ đề lại thê xác còn tôn tại, cho nên dù thấy được người đàn ông hai mắt đỏ ngầu, cả người tràn đầy thù địch cô ấy cũng không hề sợ hãi.

Tạ Trì Thành từ trong bóng đêm đi ra, đi từng bước một đên trước mặt Tống Giai , cất giọng khàn khàn nói: “Cô ấy không chết.”

Giọng điệu khẳng định, nhưng mang theo một tia run rây không dễ phát hiện.

Tống Giai lập tức đoán ra được thân phận của đối phương.

“Anh là người Tiểu Hề yêu sao?”

Tạ Trì Thành chỉ lặp lại một lần nữa, “Nói cho tôi, cô ấy đang ở nơi nào 2”

Tỉnh thần Tống Giai hoảng hốt nói: “Cô ấy đã chết, là do tôi hại chết. Anh hãy giết tôi đi.”

Anh đột nhiên duỗi ¡ tay bóp chặt cổ đối phương, đây cô ấy đụng phải vách tường, ánh mắt nảy sinh tia ác độc, nói: “Cô ấy ở nơi nào. Nói chuyện.”

Tống Giai bỗng nhiên òa khóc.

“Cô ấy đã chết! Sinh non xuất huyết nhiều, không cứu được nữa, cô ấy đã chết! Biết không! Cô ấy đã chết!”

Từng câu ‘ cô ấy đã chết ‘, lần lượt truyền vào lỗ tai anh.

Anh dùng sức một chút, mà Tống Giai lại trực tiêp nhắm hai mắt lại, giống như tình nguyện chết đi, cho mình một sự giải thoát.

Tần Phong nhịn không được phải đứng dậy, đè tay Tạ Trì Thành lại, “Ông chủ, cô ta sẽ chết mắt.”

Hai mắt Tống Giai trắng dã, hô hấp trở nên mỏng manh, còn không chịu NHI, tay, ra thì thật sự sẽ chết.

Tạ Trì Thành thu hồi tạy, thấp giọng nhảy. ra một câu: “Cô. ây không hê chết.”

Tông Giai cuỗi cùng cũng , bùng nỗ, cô hô to: “Cô ấy mắc bệnh trầm cảm nghiêm trọng bệnh! Anh biết không!

Là bệnh trầm cảm nặng! Cô ấy đã tự sát một lần, không chết, lúc ây bác sĩ nói đứa trẻ cô ấy đang mang thai khả năng là thai chết, không có tim thai, nhưng tôi không nói cho Tiểu Hè, tôi sợ cô ấy không tiếp nhận được!”

Tạ Trì Thành ngắn ra.

“Tôi vốn dự định tìm một cơ hội khác, đợi tâm tình của cô ấy tốt một chút, sau đó mang cô ấy đi lấy đứa trẻ ra, nhưng, nhựng tôi không nghĩ tới……