Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 662




Chương 662

Vưu Lị Tư quyết định làm tới cùng, cô ta suy tính lâu như vậy, còn bắt được em trai của Lâm Tử Ngang, thậm chí còn không tiếc hứa hẹn rất nhiều chỗ tốt cho các gia tộc còn lại trong liên minh gia tộc, cô ta trả giá nhiêu như thế, không cho phép bản thân được thất bại.

Cô ta chịu đựng cơn buôn nôn, nói: “Em biết anh và cô ta đã đăng ký, các người đã kết hôn, em cũng không làmh gì người đó cả, em chỉ là hy VOHG anh có thê đối xử tốt với em NHI Thái độ khom lưng uốn gồi quy lụy như vậy, người ngoài nhìn vào còn không tin nỗi cô ta là người năm quyên ở gia tộc họ Vưu, là vị mỹ nhân bệnh tật cao cao tại thượng kia.

Cô ta khống chế toàn bộ họ Vưu, cho dù chỉ là một cái ấm sắc thuốc bệnh tật triền miên , nhưng cô ta thông minh, quản lý việc làm ăn của gia tộc rất tốt, hơn nữa vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp, là tiểu thư danh viện hàng đầu ở Las Vegas.

Tuy cô ta cao giá như vậy, nhưng năm đó đã phải lòng Caesar, yêu sâu đậm không cách nào kiềm chế, thậm chí nguyện ý vì anh mà từ chối tất cả lời cầu hôn của người khác, cam nguyện chờ anh, thậm chí còn thoải mái tự tin Caesar sẽ lựa chọn mình.

Dù sao đưa mắt nhìn toàn bộ Las Vegas, cũng chỉ có thần thế địa vị và vẻ ngoài của cô ta là xứng được với anh.

Ấy vậy mà năm đó Caesar liền lại dứt khòát vứt bỏ hết tất cả để trở về Trung Hoa, cũng cắt đút tất cả những ảo tưởng của cỗ ta.

Trong 6 năm qua, cô ta vô số lần muôn đi tới Trung Hoa nhưng đều bị ngăn cản không cho rời đi, cho nên cỗ ta chỉ có thê nghĩ đủ mọi cách buộc Caesar trở về.

Vưu Lị Tư đứng lên, chậm rãi tới gần Tạ Trì Thành, tựa hỗ như muốn ôm lầy anh, nhưng còn chưa kịp tới gân, đã bị một khâu súng dí ngay đầu, củng lúc đó, đám vệ sĩ của Vưu Ủị Tư cũng muôn rút súng ra phòng vệ, nhưng lại bắt vào khoảng không, sắc mặt khó coi.

Súng đã bị lấy đi từ lúc nào?!

Ánh mắt Tạ Trì Thành mang theo sự chán ghét nồng đậm, anh nói: “Đừng tới gân.

Lồng ngực Vưu Lị Tư đau xót, đại đế có thói ở sạch nghiêm trọng, tất cả mọi người đều biệt, thậm chí trước kia, mọi phụ nữu đều không được tới gần hay chạm vào anh.

Nhưng Vưu Lị Tư cảm thấy anh đã đồng ý cưới một người phụ nữ, thì có nghĩa là anh có thê tiếp nhận được sự đụng chạm của những người khắc.

Cô ta sai rồi.

“Caesar, anh giết em, như vậy con gái anh cũng sẽ chết.”

“Trên đời này không phải chỉ có mình cô mới có tủy xương thích hợp.”

“Đúng vậy, nhưng em là người thích hợp nhanh nhất mà anh có thể tìm được hiện tại, mà con gái anh lại không thể chờ đợi quá lâu, nêu thời gian ba tháng. anh không thể tiếp nhận được, vậy chỉ cân một tháng, em chỉ cân một tháng, anh đông y với em, em sẽ hiến tủy xương cho cô bé.”

Tạ Trì Thành không nói gì, chỉ là ngón tay đã đặt sẵn ở nơi bóp cò, giông như có thể nỗ súng bất cứ lúc nào.

Vưu Lị Tư đè nén cơn sợ hãi, nói: “Nếu như anh không muôn, như vậy cũng chỉ lấy được thi thể của anh, cho dù toàn bộ họ Vưu muôn trả thù, em biết anh cũng không sợ, nhưng anh không có khả năng bảo VỆ vợ con vĩnh viên, nêu không anh cũng sẽ không đứng ở nơi này.

Rất lâu sau, Tạ Trì Thành thả súng xuông.

Anh nói: “Mười ngày, đó là điểm mấu chốt của anh.”

Trái tim Vưu Lị Tư rung động mãnh liệt một hồi, trên mặt nở rộ ra một nụ cười, “Được, mười ngày, em chỉ cần 10 ngày của anh.”

Sau khi Tạ Trì Thành rời đi rồi, phía sau lưng Vưu Lị Tư đã bị mồ hôi lạnh thắm đẫm.