Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 614




Chương 614

Nếu trực tiếp cho mượn một ngàn vạn ảnh hướng quá lớn đối Với công ty, nhưng nêu như dùng số tiền đó để thu hồi 10% cổ phần thì nó lại mang ý nghĩa khác.

“Tôi biết, nhưng tôi không chờ được lâu như vậy, 10% cô phần tôi muôn đổi lây một ngàn vạn, nêu anh muốn, tôi trực tiếp bán cho anh, nêu như anh không cần vậy thì tôi lập tức bán tháo ra ngoài.”

“Cho tôi đi, như vậy trong tay tôi liền có 60% cô phần, nhóm cô đông còn lại cũng sẽ không tạo ra được chút sóng gió nào.

“Được, hiện tại tôi lập túc thao tác.”

“Nhìn thì có vẻ cô thật sự rất sót ruột, Như Hè, cô xác định không phải đang gặp chuyện gì đó sao? Không ngại nói cho tôi biệt chứ 2.”

Diệp Như Hề dừng một chút, trong lòng có chút cảm động, nhưng giọng điệu vẫn không hề thay đồi: “Nếu có việc mà tôi lại nói cho anh đầu tiên, anh khả năng sẽ gặp nguy hiểm đó.”

Tôh Bân cũng cười, “Cô nói đúng, tôi sẽ bị giám đốc Tạ giết mắt thôi, được rôi, nêu cô đã nói như thế, tôi coi như lại thiếu nợ cô một ân tình.”

“À, còn nữa, chuyện này…… Anh tạm thời giữ bí mật nhé, đừng để người nào biết được, nêu nhự tôi đầu tư thất bại, vậy thì quá mất mặt.”

“Ha ha ha ha, không thành vấn đề.”

Sau khi cúp điện thoại, Diệp Như Hề mở ra máy tính thao tác một phen, ở thời điêm xác nhận giao dịch thì có chần chừ một lúc, sau đó liền đánh.

Không bao lâu, cô nhìn thoáng qua tin nhãn số dư tài khoản từ tâm thẻ bí mật của mình, tắm thẻ này cô dùng.

thông tin khác để đăng ký, không có bất kỳ kẻ nào biết.

Cô biết bản thân không lừa được Tạ Trì Thành lâu lắm, mọi chuyện cần được tốc chiến tốc thăng.

Dường như đoán được suy nghĩ của tôi, số điện thoại xa lạ kia lại một lần nữa gọi tới, đối phương dường I như đã lười tiếp tục sử dụng máy biến âm, trực tiếp dùng giọng thật mở miệng: *Gom đủ tiền rồi sao?”

Còn chưa đủ, một ngàn vạn không phải con số nhỏ, tôi muôn né tránh Tạ Trì Thành, là chuyện rất khó.”

Rõ ràng đã gom đủ, nhưng Diệp Như Hề không dự định trực tiếp để lộ ra ngay, cô muôn thử xem đối phương có phải thật sự theo dõi được cô tới tình trạng này rôi hay không.

“Thời gian không thê kéo dài thêm nữa, chuyện ngày cân cô tự nghĩ cách, . đương nhiên, nếu như cô tự nguyện theo tôi đi, tôi cũng có thê giảm giá cho cô đấy.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Một câu cuối cùng cho dù cách đầu dây điện thoại cũng có thể cảm nhận được ác ý của người nói.

Diệp Như Hề trực tiếp bỏ qua, cô nói: “Lại thư thả thêm một ngày, nều động tác của tôi quá lớn, SẼ rước lấy hoài nghỉ, đến lúc đó cả tiền anh cũng không lấy được, mắt cả người lẫn của.”

Bên kia trầm mặc thật lâu, cuối cùng lại cười một tiếng, nói: “Tồi thiếu chút nữa đã đồng ý rồi đó, nhưng tôi nghĩ tới sự thông minh của cô, không có khả năng làm không được, cô đang muốn kéo thời gian, như thê nào, muốn đảo ngược tình thế tìm ra tôi?

Thật thông minh, nhưng cũng rất đáng tiếc, đúng 4 giờ chiêu ngày mai, phòng vệ sinh nữ ở t†âng ba tòa cao ốc bách hóa, tôi muốn cô tự mình đem tiền bỏ vào thùng rác. Nhớ kỹ, muôn cô phải tự bỏ vào.”

Dứt lời, liền trực tiếp cúp điện thoại.

Sau lựng Diệp Như Hề đã thắm đẫm một tầng mô hôi lạnh, tóc mái trên trán cũng dính sát mặt, giờ ngay cả sức lực để đầy ra cô cũng không có.

Đáy lòng khủng hoảng dù có làm thế nào cũng không thể đè nén được.