Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 296




Chương 296

“Nhạc Nhạc ngoan, chờ Mẹ nuôi bận rộn xong sẽ tranh thủ qua thăm con được không?”

“Được ạ, Vậy mẹ phải nhanh một chút tới thăm chúng con nhé! Con và anh trai đều rất nhở mẹ nuôi đó!”

Cái miệng nhỏ ngọt ngào. dỗ dành Dương San đến mức cười ha ha không ngừng.

Diệp Như Hề cũng cảm thấy buồn cười, nói: “Chị Dương, chị bên kia như thê nào?”

“Đã sắp xếp tốt, cũng hòm hòm rồi, sáp tới chị sẽ tìm em, nhân tiện đi thăm bọn nhỏ.”

“ĐƯỢC..

Dút lời, Diệp Như Hề cũng không có mở miệng, dành lại thời gian trò chuyện cho hai đứa nhỏ.

Chờ Nhạc Nhạc và Tiêu An oa oa nói xong đã qua nửa giờ, Dương San mới cảm thây mỹ mãn cúp máy, tiếng chuông cuộc gọi khác lại vang lên.

“Em gọi điện thoại nói chuyện với ai mà lầu như thế?”

Giọng nói trầm thấp của Tạ Trì Thành xuyên tới, còn mang theo một tia hờn dối.

Nhạc Nhạc và Tiểu An đều đồng loạt gọi to một tiếng: “Daddyl”

Tạ Trì Thành giống như đã chịu một sự hoan nghênh quá nhiệt liệt, một chốc một lát không có hé răng.

Diệp Như Hề cười nói: “Vừa mới là nhận điện thoại của Dương San, Nhạc Nhạc và Tiểu An nói chuyện nên hơi lâu.”

Không bao lâu, giọng nói của Tạ Trì Thành đã trở nên dịu dàng hơn.

“Đừng trở lại trang viên, em trực tiếp lái xe đến Hoa Viên Xan đi.”

Xe quay đầu, trực tiếp lái thẳng tới Hoài Viên Xan, đó là một khu nhà hàng mới xây, chiêm diện tích đất rất lớn, hơn nữa trang trí vô cùng tinh xảo, xứng đáng được gọi là chốn thiên đường, cho nên mới vừa được đưa vào hoạt động đã trở thành một địa điểm được nhiêu người biết đến.

Lúc Diệp Như Hề vừa tới đây đã có người qua đón bọn họ trực tiệp đi lên căn phòng riêng tao nhã nhất trên tầng hai.

Lúc này, Tạ Trì Thành còn chưa tới.

Diệp Nhự Hề để Tiểu An cùng Nhạc Nhạc ngôi xung, có bên là vách kính, có thể trực tiếp thấy được cảnh quan bên ngoài, hai đứa nhỏ liền dí sát mặt vào vách kính đề nhìn qua bên ngoài xem.

Không bao lâu, Tạ Trì Thành đã đầy cửa bước vào phòng.

“Daddy! Cha tới rồi!”

“Daddy, cha đến muộn đó.”

Một đứa thì hoan nghênh, một đứa lại lên án, Tạ Trì Thành cũng rất trực tiếp liền bế lên lên Nhạc Nhạc tỏ vẻ hoan ngênh anh.

Quả nhiên, vẫn là con gái hiểu chuyện, là tri kỷ của cha.

Tạ An cũng không tức giận, trực tiếp liền bò lên trên ghế dựa ngôi ở bên cạnh mami, mang, vẻ mwalt lầy lòng mà nói với mami: “Mami, hôm nay mẹ đi làm có quen không ạ? Nếu nhưừ có người bắt nạt mẹ, lập tức nói cho con nhé! Con giúp mẹ dạy dỗ bọn họi”

Trong lòng Diệp Như Hề thấy ấm áp, cười cười, cô ý chớp chớp mất, nói: “Con muốn giúp mami dạy dỗ họ như thế nào?”