Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 259




Chương 259

Diệp Như Hề nhịn không được xoa xoa đầu cô bé, hôn một cái rôi nói: “Đương nhiên có thê. Lúc nào vậy con?”

Tạ An vội vàng nói: ‘Là ba ngày sau, em gái đã đạt giải nhất, là giải nhất trong cuộc thi mỹ thuật thiêu nhi cả nước.”

Diệp Như Hà tuy rằng cũng có nhận định trước vệ thiên phú hội họa của Nhạc Nhạc, nhưng giờ phút này như cảm thấy vừa bắt ngờ lại vui mừng.

Nhạc Nhạc kiêu ngạo ưỡn ưỡn ngực, nói: “Mami, Nhạc Nhạc có phải rât giỏi hay không?”

Diệp Như Hề cười nói: “Đúng vậy, Nhạc Nhạc rất ngoan.”

Nhạc Nhạc ngước mắt trông mong nói: “Mami, mẹ cùng daddy có thê cùng nhau tham gia không ạ?”

Diệp Như Hề không có lập tức đưa ra đáp án khẳng định, chần chờ một chút, cô nói: “Đêm nay con có thể hỏi daddy một chút.”

Nhạc Nhạc tức khắc cười vui, nói: “Daddy nhất định sẽ đồng ý!”

Diệp Như Hề có chút thất thần, cô nghĩ tới từ ngày đó trở đi, cô có chút khó khăn khi đôi mặt bình thường với Tạ Trì Thành, vẫn luôn không tự chủ được mà cố tình né tránh ánh mắt của anh.

May mãn Tạ Trì Thành cũng không thường xuyên có mặt ở nhà, anh rât bận, có đôi khi cả ngày cũng không thấy được bóng người.

Ngoài dự đoán, Tạ Trì Thành lại trông có vẻ phong trần mệt mỏi xuất hiện trong bữa tôi.

Chuyện này khiến hai đứa nhỏ vui mừng không thôi, đều tới vây quanh bên cạnh anh.

“Trao giải?”

“Đúng vậy! Daddy, cha có thể cùng mami tham gia được không ạ?”

Nhạc Nhạc tròn đôi mắt to tràn ngập chờ đợi.

Tạ An còn cố ý bổ sụng một câu, “Daddy, đây là lần đầu tiên em gái dự thi, rất có ý nghĩa đấy nhé.”

Nhạc Nhạc dùng sức gật gật đầu.

Tạ Trì Thành nhìn hại đôi mắt to tròn ở trước mặt, quay đầu, lại vừa vặn thấy Diệp Như Hề đang ngồi bên cạnh, giờ phút này, ngay cả bản thân cô cũng không biết, trong ánh mắt . của mình cũng mang theo một tia chờ đợi.

Tạ Trì Thành cong cong khóe môi, nói: “Ba ngày sau cha có một cuộc họp.”

Cả ba đôi mắt đều đồng loạt trở nên ảm đạm.

“Sau khi kết thúc cuộc họp kia hẳn là sẽ đên kịp.”

Ba đôi mắt kia lại một lần nữa sáng lên.

Nhạc Nhạc cao hứng hoan hô, “Daddy! Thật tốt quá! Cha nhất định phải tới nhé!”

Tạ Trì Thành nhìn dáng vẻ Nhạc Nhạc vui vẻ như vậy, ý cười trên khóe miệng càng tăng, thuận tay còn bê luôn cả hai đứa trẻ lên, đặt ở trên ghê.

Diệp Như Hề vội vàng đi lấy chén đũa mới, khóe môi không hiểu sao lại kìm không được mà tươi cười mãi.

Thời gian mà Nhạc Nhạc chờ đợi rất nhanh đã tới, buổi sáng hôm lễ trao giải diễn ra, Nhạc Nhạc thức dậy sớm hơn thường lệ, còn chạy đi đánh thức cả anh trai và mami nữa.