Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 1160




Chương 1160

Đó là một tòa nhà xây dở thuộc hạng 3, là khu đất không có người quản lý.

Khi cấp dưới báo tin về, Diệp Như Hề biết con cá đã cắn câu, cô quyết định tự mình qua đó, bên người mang theo Hứa Sơn và Hứa Xuyên, còn có mấy vệ SĨ.

Chờ khi bọn họ đuổi tới tòa nhà bỏ hoang, Diệp Như Hề ngoài ý muốn phát hiện nơi này rất quen thuộc.

Cô suy nghĩ một chút, đột nhiên nghĩ tới, nơi này chăng phải gân khu công ty lừa đảo Đông Sang kia sao?

Nên gọi đây là nghiệt duyên à?

Diệp Như Hề nghĩ tới một chủ ý, cô lấy ra tắm danh thiếp đã bị lãng quên từ lâu, câm di động gọi qua.

“Alo? Là đứa chó chết nào? Dám quây rây tao làm việc?”

*Ò? Quấy rầy ông sao?”

“Bà… bà ….bà chủ?! Ai da! Là bà chủ!”

Hứa Sơn và Hứa Xuyên cùng mang vẻ mặt quỷ dị.

Ở trong lòng bọn họ, tiểu thư vẫn luôn cao cao tại thượng, hoàn mỹ không khuyết điểm, làm thế nào cũng không thể NHI tượng được…… Tiêu thư còn giao lưu với đám du côn lưu manh, hơn nữa…… hình như còn rất quen thuộc?

Hai người Hứa Sơn và Hứa Xuyên nhìn gã lưu manh mập đang cúi đầu khom lưng với tiểu thư nhà mình,hắn cười tới mức mặt cũng hiện rõ các nếp nhăn.

“Bà chủ, tôi chờ cô đã lâu, không nghĩ tới cô lại tới đột nhiên như thế!”

Diệp Như Hề cho tới bây giờ mới biết được gã mập tên là Lưu Tam Đồng, xem như là kẻ đứng đầu đám du thủ du thực khu vực này.Hắn vốn biết rõ những gì xảy ra quanh đây, nên cô không chút khách khí hỏi: “Ông biết công trường gân đây vừa xảy ra chuyện không may?”

“Ý cô là công trường khu cô nhỉ viện Thái Dương kia?”

“Đúng vậy.”

“Ôi, sao có thê không biết được, người ở đâu cũng thật sự xui xẻo, ông chủ vô lương tâm gặp phải quỷ kế, giờ không phải là lật thuyền trong mương sao! Làm lớn chuyện lên rồi!”

Lưu Tam Đồng mới vừa nói xong, liền cảm thấy bầu không khí trở nên áp lực, nụ cười của bà chủ có chút rét run.

“Ông chủ vô lương tâm?”

Lưu Tam Đồng mơ hồ cảm thấy không thích hợp, năng lực sông sót khiến hắn nuốt ngược lời định nói, đổi thành: “Không phải ý tứ đó, chính là nói thế này, có người muốn chỉnh người đó, cho nên hạng mục kia gặp xui xẻo.”

“Nói nghe xem.”

“Sao bà chủ lại cảm thấy hứng thú với nơi đó như vậy?”

“À, tôi chính là ông chủ vô lương tâm trong miệng ông.”

Sắc mặt Lưu Tam Đồng cứng đờ.

“Cô, cô không phải là……”

“Tôi mới vừa lên chức không bao lâu, vừa văn muốn biết ai đang chỉnh .mình.”

Lưu Tam Đồng nuốt nuốt nước miềng, đột nhiên cúi đầu khom lưng cung kính nói: “Bà chủ, cô chờ một chút, tôi đi gọi điện thoại!”

Dút lời, Lưu Tam Đông vội vội vàng vàng câm di động đi qua một bên, chửi mắng một lắt mới quay lại, nói: “Tôi đã kều đàn em rút về, đảm bảo không tham gia vào chuyện này!”

“Trong đám người biểu. tình phản đối còn có người của ông?