Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 118: Thực Sự Bay Lên Đầu Cành Rồi 3






Chương Giai Điềm vẫn đang lo lắng chờ đợi ở bên ngoài, khi thấy Thảm Sơ Tuyết đi ra, cô vội vàng đi tới và hỏi: “Thầm Sơ Tuyết, cô có sao không?”
” Tôi không sao”
Thẩm Sơ Tuyết lắc đầu.

Chỉ là sắc mặt của cô ấy rất tệ.

Chương Giai Điềm đỡ lấy cánh tay cô, ánh mắt lo lắng:” Cô làm sao vậy? Đạo diễn to tiếng ư2”
Thảm Sơ Tuyết thở dài, rầu rĩ nói:” Đúng vậy, tôi đã gây họa rồi, đạo diễn rất tức giận, nếu tôi không bù đắp được sai lầm lần này, tôi có thể bị mắt vai diễn!”
“Hả?!”
Chương Giai Điềm giương mắt nhìn.

Thẩm Sơ Tuyết liếc nhìn cô một cái, nói tiếp:” Đi thôi, giờ chúng ta quay về”
Nói xong cô quay người đi.


Không ngờ, Chương Giai Điềm buông tay ra, chuẩn bị lao thẳng vào phòng.

Thẩm Sơ Tuyết thấy vậy, liền vội vàng ngăn cô lại: ” Cô muốn làm gì vậy?”
Ỷ Chương Giai Điềm tức giận:” Tôi muốn đi tìm đạo diễn nói cho ra lẽ, ông ấy dựa vào cái gì mà đổi vai của cô? Hừ, chắc chắn có chuyện gì đó mờ ám, tôi đã nói với cô rồi, mấy chuyện như vậy trước đây tôi gặp qua rồi, lần trước tôi nhận vai diễn với đoàn phim kia, tới lúc quay tôi bị cướp vai bởi một người mới mà không có lý do, cô nói trong đó không có vấn đề gì, có đánh chết tôi cũng không tin! Thảm Sơ Tuyết, cô đừng lo, nếu tôi không nói lại đạo diễn, cô hãy tìm người bạn kia giúp đỡ, tôi không tin vào máy điều vô lý này, dựa vào cái gì mà mọi người có thể bắt nạt chúng ta!”
“Giai Điềm, Giai Điềm, cô đừng vội, nghe tôi nói đã!” Thẫm Sơ Tuyết cắt ngang lời cô, bất lực nói: ” Vai diễn của tôi không bị ai cướp đi cả, mọi thứ không phải như cô nghĩ đâu, thật ra tôi lỡ đắc tội với phía nhà sản xuất, nếu không biểu hiện tốt, toàn bộ đoàn phim đều bị ảnh hưởng!”
“Hả?”
Chương Giai Điềm thốt lên, mặt tỏ vẻ khó tin.

Thẩm Sơ Tuyết lo lắng sẽ bị người trong phòng nghe được, cô vội vàng kéo Chương Giai Điềm đi ra ngoài, vừa đi vừa nói:”
Chuyện này nói ra thì dài dòng lắm, tóm lại tối nay là cơ hội cuối cùng của tôi”
“Tối nay?” Chương Giai Điềm nghe vậy đột nhiên hỏi: ” Đạo diễn muốn cô làm mấy chuyện luật bất thành văn đó ư?”
Thẩm Sơ Tuyết hơi khựng lại.

Sau đó, cô tiếp tục kéo người về phía trước, cười nói: “Cô hiểu lầm rồi, không phải là về luật bất thành văn, ôi, trong đầu cô sao lại đầy những chuyện đó vậy?”
” Thì vốn trong giới này cái đó rất phổ biến mà.” Chương Giai Điềm tự tát vào miệng mình.

“Cô…” Thẩm Sơ Tuyết quay đầu liếc nhìn cô một cái, cười nói: ” Bản thân đã là một diễn viên, làm sao mà vẫn thích buôn dưa lê bán dưa chuột vậy?”
“Ai nói làm diễn viên thì không được nhiều chuyện?” Chương Giai Điềm tròn mắt, vẻ mặt vô tội:” Mặc dù tôi có ít fan nhưng điều đó không ngăn được việc tôi trở thành fan của những người nổi tiếng khác, chẳng hạn như Kiều Tử này, Hàn Chân Chân này, họ là thần tượng của tôi..

À, còn Triệu Y Tân, tôi phát hiện bản thân anh ấy đẹp hơn cả trên ti vi, hơn nữa lại tràn đầy khí chất, thật sự không có gì để soi mói! Chà, anh ấy thực sự có tương lai rộng mở đó!” Lúc này cô mới phản ứng lại, vội vàng hỏi:” Chờ đã, Thẩm Sơ Tuyết, cô còn chưa nói rõ ràng, đạo diễn kêu cô đi tới chỗ nhà sản xuất vào ban đêm làm gì? Cô nói không phải chuyện đó, chẳng lẽ muốn cô vừa quỳ lạy vừa xin lỗi?”
Quỳ lạy?
Khóe miệng Thẩm Sơ Tuyết giật giật.


“Không tới mức như vậy chứ?” cô nhíu mày: “Cũng đâu phải là lạy Phật, còn muốn tôi quỳ xuống?”
Trong lúc nói chuyện, cả hai cùng bước vào thang máy.

Chương Giai Điềm vừa nhắn nút xuống tầng trệt vừa nói: ” Có chút chuyện này, cô biết Hoắc Tư Tư không?”
Thảm Sơ Tuyết suy nghĩ một lúc rồi trả lời:” À, là một ca sĩ!
Mấy năm trước cô ấy trở nên nỗi tiếng chỉ sau một đêm?”
” Đúng, là cô ấy!”
Chương Giai Điềm nói tiếp:” Hoắc Tư Tư” sau khi nồi tiếng, có quay phim ở Hồng Kông khoảng 1 năm, nhưng không biết tại sao lại đụng tới bọn xã hội đen ở đó, trong lúc cô ấy đang quay phim, không biết từ đâu xuất hiện một đám người tới gây rắc rối cho cô ấy, cô biết cô ấy thoát khỏi đó như thế nào không?”
” Làm sao cô ấy thoát được?” Thảm Sơ Tuyết ngước nhìn.

Chương Giai Điềm trả lời:” Có người nói, Hoắc Tư Tư bị dọa cho tới nỗi hai chân mềm nhữn, lúc đó trợ lý của cô ấy chạy lại đỡ, cô ấy đã quỳ xuống để xin lỗi bọn xã hội đen thì chuyện mới được giải quyết.

Nếu không thì…” nói đến đây, Chương Giai Điềm đưa tay lên làm động tác cắt cô.

Thẩm Sơ Tuyết kinh ngạc.


Quả nhiên, xã hội này thật đen tối.

Về tới khách sạn, Thẩm Sơ Tuyết ngã lên giường rồi ngủ thiếp đi, lúc cô tỉnh dậy, trời đã tối.

l Cô cầm điện thoại lên, có tin nhắn từ trợ lý, nội dung rất ngắn ngọn, là một số phòng.

Thảm Sơ Tuyết thở dài, sau khi rời khỏi giường, cô tắm rửa trang điểm, chọn một bộ váy nhắn, đi đôi giày cao gót sau đó trực tiếp bước lên tầng trên cùng của khách sạn.

Thang máy mở ra, cô đang cúi đầu tìm thỏi son trong túi xách, đột nhiên có một đoàn người bước vào, khoảng chừng năm sáu người, trực tiếp đưa tay chặn cửa.

“Ơkìa!”.