Tổng Tài Của Hủ Nam

Chương 8: Dõi Theo




Cô gái đó chạy thật nhanh lại chỗ bốn người đang đứng "Bình An, Hạ Niên. Xin chào"

Bình An thì im lặng nhìn cô ta, Hạ Niên gật đầu chào tò mò hỏi "cậu là ai vậy?... "

Cô gái chấn động một lúc thì trả lời "Tớ là Liêu Hoa Hoa học sinh mới chuyển vào lớp cậu hôm qua kia mà. Cậu không nhớ sao?"

Hạ Niên ngước mặt lên trời xoa xoa cằm lục lại kí ức, xong liền nhìn cô ta trả lời "à là Liêu... Liêu cái gì ấy nhỉ?"

Nghe người ta nói tên mình là cái gì cái gì Liêu Liêu làm cho máu nóng trong lòng Liêu Hoa Hoa trỗi dậy nhưng cô phải bình tĩnh đè nén lại vì đại sự. Liêu Hoa Hoa cười mỉm "là Liêu Hoa Hoa a"

Hạ Niên cười cười nói " Nhưng mà chúng ta quen biết nhau sao?"

Liêu Hoa Hoa nhất thời không biết phải trả lời làm sao

Hai chân mày chau lại, Bình An thờ ơ hỏi "Cô kêu chúng tôi có việc gì à? "

Liêu Hoa Hoa cười ngượng trả lời anh "Haha... Không có gì... "

Xung quanh năm người bỗng chốc có chút gì đó khó xử mà im lặng đi. Chung quy là do cô gái đứng trước mắt này! Làm mất cả không khí vui chơi

Văn Y nãy giờ im lặng quan sát và đánh giá cô gái này.

Khiết Song thấy vậy liền lên tiếng phá vỡ bầu không khí "Xin chào,Liêu Hoa Hoa phải không? Cô nhớ rồi, em mới chuyển về trường ta và được xấp xếp vào lớp Hạ Niên sáng hôm kia đúng không?"

Liêu Hoa Hoa nhìn qua Khiết Song, nhíu mày suy nghĩ liền nhớ ra đây là giáo viên trường mình thì vội cúi người "Chào cô, nãy giờ em không chú ý xung quanh nên không biết cô ở đây"

Khiết Song cười tươi "Không sao, mà em đi với ai vậy?"

Liêu Hoa Hoa gãi đầu trả lời "Dạ, em đi một mình thưa cô" rồi cô nhìn một lượt thì thấy bên cạnh cô giáo có một người cực kì đẹp trai~ đây là suy nghĩ đầu tiên mà Liêu Hoa Hoa nghĩ

Khiết Song gật đầu

Liêu Hoa Hoa thiết nghĩ cô giáo sẽ mời mình đi chơi cùng nên im lặng một lúc lâu chờ đợi

Chợt Liêu Hoa Hoa nghe giọng của Hạ Niên "Cậu đứng ở đây làm gì? Chờ bọn này rủ đi chung? "

Khiết Song cười mỉm cho lời nói của Hạ Niên

Liêu Hoa Hoa lại chấn động đứng im tại chỗ nhìn Hạ Niên - Bị vạch trần không thương tiếc

Văn Y lên tiếng "Không có gì thì chúng tôi đi trước" nói rồi anh kéo tay chị mình đi, lúc đi còn ngoáy đầu lại nháy mắt ra hiệu cho Hạ Niên và Bình An

Hoa Hoa lại chấn động lần hai, lần này cô đứng im như trời tròng hết nửa ngày

Bọn họ có phải là phũ phàng quá không? Dù gì cô cũng là con gái cơ mà.

...

Hạ Niên ôm bụng cười khúc khích "Nhìn nhỏ tội thật"

Khiết Song cũng bật cười xoa đầu cậu "Kệ cô ta đi, em muốn chơi gì nữa không? "

Hạ Niên liền cật lực lắc đầu "không ạ. Em muốn về!"

"Chắc không? " Văn Y lên tiếng

Hạ Niên gật đầu rồi chào Văn Y và Khiết Song xong liền nắm tay Bình An đi nhanh ra bãi giữ xe

Để lại hai bóng dáng âm trầm nhìn hai bàm tay đan vào nhau kia

Văn Y gọi điện thoại kêu một xe đến chở Khiết Song về còn mình thì láy xe chạy đi mất

Khiết Song khẽ nhíu mày - Văn Y chị nhất định sẽ giúp em!

...

Bình An vừa tập trung lái xe vừa hỏi Hạ Niên "Lúc đầu cậu còn đồng ý cho hai người bọn họ đi cùng mà. Sao bây giờ đổi ý rồi? " giọng nói của Bình An có chút hờn dỗi.

"Lúc đầu là vì lịch sự, bọn họ là hàng xóm đối diện nhà tớ." Hạ Niên lơ đễnh nhìn ra ngoài cửa xe nói. " Giờ chúng ta đi ăn kem rồi đi mua nguyên liệu, tới nhà tớ, tớ sẽ trổ tài nấu ăn "

Bình An một bên cười cười, một bên như hiểu ý của cậu hỏi:

"Mới chuyển đến sao? "

"Ừm"

Xe của Bình An chạy tới một quán kem liền dừng lại. Được khoảng tiếng rưỡi cả Hạ Niên cùng Bình An vui vẻ từ trong quán đi ra,vào trong xe rồi lại dừng ở trung tâm thuơng mại để mua chút nguyên liệu làm buổi tối.

Bình An lái xe vào gara nhà mình rồi cùng Hạ Niên đi bộ đến nhà cậu.

Khi cánh cửa nhà cậu đóng lại,người ở cửa sổ của tầng hai nhà đối diện đang nhìn về phía họ, ánh mắt diện vô số biểu tình.

Văn Y lái xe vào trong gara, từ chiều đến giờ hắn luôn luôn đi phía sau hai người. Nhìn hai người vui vẻ ăn kem, nhìn hai người vui vẻ mua đồ, rồi lại nhìn người kia vui vẻ mở cửa cho đối phương vào nhà.

Những đợt thủy triều khó chịu dâng lên trong lòng, rồi đợt thủy triều ấy lại rơi vào trầm mặc.

-----"-----

Chương này cực kì ngắn ==||