**********
“Vâng, cám ơn anh, anh Triệu, công việc tiếp theo của em ở thành phố T phải làm phiền anh Triệu rồi.” Diệp Văn Ninh nhìn anh Triệu trước mặt, luôn cảm thấy có chỗ quen thuộc không nói ra được, nhưng đây là lần gặp đầu tiên giữa bọn họ, cô cũng không biết tại sao bản thân lại có loại cảm giác rất thân thuộc này, chắc là cô nghĩ nhiều thôi nhỉ...!
Triệu Đào lập tức cười thân thiện, “Đừng khách sáo, cô Ninh Y, lát nữa còn phải phỏng vấn tôi đi chuẩn bị trước nhé.” “Vâng, cảm ơn anh, vất vả cho anh rồi.
Triệu Đào vuốt vòm ngực mình, tỏ ra hơi ngại ngùng, “Haha, cô Ninh Y đúng là khách sáo quá, chúng ta còn phải hợp tác trong thời gian dài đó! Cô cứ khách sáo mãi với tôi thế này, tôi cũng không biết nên làm sao mới phải “Vậy em gọi anh là anh Triệu, anh cũng gọi em là Ninh Y nhé! Diệp Văn Ninh hào sảng cười với Triệu Đào.
“Được, Ninh Y” Triệu Đào gật nhẹ đầu, “Đây cũng là ý hay, dù sao cứ gọi em là cô Ninh Y mãi, về mặt xưng hô luôn cảm thấy xa cách.
Diệp Vãn Ninh khẽ gật đầu, tán thành với cách nói của
Triệu Đào.
“Còn mười phút nữa sẽ bắt đầu, được tiến hành ở hội trường khách sạn, Ninh Y, anh đi chuẩn bị trước đây” “Dạ, vâng.” Diệp Văn Ninh lên tiếng trả lời.
Triệu Đào rời đi xong, Hana lập tức ghé sát lại, “Chị Ninh Y, thấy anh Đào không tồi mà, con người anh ấy cũng rất tốt nhỉ!” “Có lẽ thế.” Diệp Văn Ninh mỉm cười với Hana, dù sao cũng chỉ mới tiếp xúc lần đầu, bây giờ vẫn chưa nói trước được gì, nhưng ánh mắt anh ta nhìn cô, khiến cô luôn cảm thấy có chút không được tự nhiên, có phải do cô nghĩ nhiều không? “Chị Ninh Y, chúng ta đi xuống đi." “Ừ” Diệp Văn Ninh gật nhẹ đầu, cùng rời khỏi căn phòng với Hana.
Chính vào lúc cô vừa bước ra khỏi cửa, cô liền chú ý đến Lạc Vận Nhi đang đi cùng Lục Thừa Tiêu đến trước cửa thang máy.
Cô bĩu nhẹ môi, trong lòng có chút không thoải mái cho lắm....!“Chị Ninh Y, sao thế ạ?” Hana khó hiểu nhìn Diệp Văn Ninh, “Nhìn sắc mặt của chị, không được tốt lắm...!
Diệp Văn Ninh lập tức giơ tay chạm nhẹ lên gò má đã được trang điểm tinh tế của mình, “Có hả?" Cô nhanh chóng nở nụ cười, không muốn Hana nghĩ nhiều, “Là em nhạy cảm quá thôi Hana, chị không sao." “Không sao thì tốt ạ” Hana cũng nheo mắt cười, đi cùng Diệp Văn Ninh đến trước thang máy.
ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhậ*t nhanh nhất
Thật đúng là oan gia ngõ hẹp..
Lạc Vận Nhi nhìn thấy Diệp Văn Ninh xong, vẻ mặt có sự thay đổi rõ ràng.
“Hân hạnh, cô Ninh Y” Khóe miệng Lạc Vận Nhi khế nhếch lên, tỏ ra tự nhiên phóng khoáng trước mặt Lục Thừa Tiêu, tao nhã chủ động giơ tay với Diệp Văn Ninh.
“Chào cô, xin hỏi cô là?” Diệp Văn Ninh nghiêng nghiêng đầu, bắt tay với Lạc Vận Nhi.
“Lạc Vận Nhi.
Cô Ninh Y à, cô thực giống với một người...!“Tôi biết cô, cô là người đại diện kỳ này của tập đoàn Đế Thịnh.” Diệp Vãn Ninh khẽ gật đầu với cô ta, trong lòng lại như đang gõ như trống bởi thấp thỏm không thôi, nhìn thấy Lạc Vận Nhi tâm tư thâm trầm, cô không thể không hành động thận trọng, “Giống với một người? Không biết người cô Lạc chỉ là ai?”
Lạc Vận Nhi chủ động ôm cánh tay Lục Thừa Tiêu, cùng đi vào thang máy với anh, Hana xách tà váy cho Diệp Vãn Ninh, sau đó cũng cùng đi vào trong..