Diệp Vãn Ninh lại một lần nữa lắc đầu, “Tớ cũng không rõ rốt cuộc là ai, nhưng...ngoại trừ cô ta ra, tớ và người khác cũng chẳng có ân oán gì...!“Sao cô ta lại biết được cậu đang ở đây chứ?” Hạ Nghi Tâm đoán mười phần chắc đến tám chín, “Khẳng định là người đàn bà ấy! Cô ta đã có bản lĩnh lớn như thế, biết được hành tung của cậu, đúng thật là quá đáng sợ, Trình Tần rõ ràng đã sắp xếp ổn thỏa rồi! Tại sao lại...như thế này?”
Diệp Vãn Ninh cũng cảm thấy việc này như một màn sương mù, “Có thể không phải cô ta.
“Không cần biết có phải cô ta hay không, cậu đều phải cẩn thận hơn nữa, ra đường thì đừng đi xe bus nữa, vì an toàn thì chuyện này vẫn phải nói lại với Trình Tân”.
“Nghi Tâm, không nên làm phiền Trình Tân nữa”.
Diệp Văn Ninh lập tức ngăn hành động của bạn thân lại, “Tớ sẽ thật cẩn thận, cậu đừng lo lắng.
“Được rồi!” Hạ Nghi Tâm gật nhẹ đầu, tôn trọng ý kiến của bạn thân.
“Được rồi, Văn Ninh, vừa rồi cậu nói là cậu từ băn phòng đi ra?”
Cô gật đầu, “Ừm, là nơi tớ đi ứng tuyển, văn phòng TO”.
“TO?” Hạ Nghi Tâm lại một lần kinh ngạc kêu thành tiếng, “Văn phòng TO! Ngày mai tớ với cậu cùng đi”.
Diệp Vãn Ninh có chút mơ hồ, “Hả?” Buổi sáng ngày hôm sau, Hạ Nghi Tâm lái xe cùng với
Diệp Vãn Ninh đi đến gian văn phòng thiết kế độc lập ấy.
“Chị Ni! Chị quên em rồi à?” Vừa vào đến văn phòng thì Hạ Nghi Tâm lập tức chào hỏi chị Ni, “Chị Ni? Chị Ni?” “Nghi Tâm!” Chị Ni vốn đang bấn bàm phím ngẩng đầu nhìn thấy Hạ Nghi Tâm, thì lập tức đi tới ôm cô, “Nghi Tâm, sao em lại đến đây? Không phải đang ở thành phố T sao? Chẳng nhẽ là đặc biệt bay đến đây để thăm chị Ni à?” “Đúng rồi, đúng rồi!” Hạ Nghi Tâm thuận theo lời của chị Ni mà nói tiếp, “Chính là đến thăm chị Ni đó!” “Ha ha ha, lâu không gặp miệng em càng ngày càng dẻo rồi!” Chị Ni lớn hơn hai người bọn họ mười lăm tuổi, có điều ở trong giới người mẫu và giới thiết kế đều có tên tuổi, biết bao người muốn làm thân mà không được! “Chị Ni”.
Diệp Vãn Ninh chào hỏi chị Ni, mỉm cười gật đâu.
“Em đến rồi à!” Chị Ni lập tức tiến đến ôm Diệp Vấn Ninh một cái, “Ôi? Em với Nghi Tâm cùng đến à? Hai người quen nhau sao?” “Vâng! Em và Nghi Tâm là bạn thân”.
Diệp Vãn Ninh lập tức trả lời câu hỏi của chị Ni, “Cũng xem là đúng rồi đi? Ngày đầu tiên đi làm không đến muộn chứ?” “Đương nhiên là không rồi! Thưởng chuyên cần chắc chắn em không mất rồi!” Chị Ni lập tức đùa cô.
“Chị Ni, chị cảm thấy Vãn Ninh thế nào?” Hạ Nghi Tâm lập tức nháy mắt với chị Ni, “Có phù hợp với tiêu chuẩn của chị không?” "ỷ em là thiết kế hay là? “Both (cả hai)!!” “Đều rất phù hợp”.
Chị Ni trả lời thành thật, “Chỉ cần trang điểm thêm một chút, tuyệt đối có thể làm say mê cả nghìn vạn người đàn ông!”
Hạ Nghi Tâm lập tức vỗ tay, cười đến không ngậm được miệng lại, "Vậy thì tốt quá rồi.
Vậy có thể cải tạo Văn Ninh được không, sau này đào tạo thành người mẫu hàng đầu?” “Vấn Ninh muốn làm người mẫu à?” Chị Ni sững người, “Văn Ninh, em thực sự muốn làm người mẫu của văn phòng chị à? Có điều nói thật là, chị thật sự không muốn bỏ qua tài năng và trình độ của em trong mảng thiết kế đâu!”.