Nhìn nội dung cuộc họp báo, lửa giận của bà nội Lục cũng bốc lên ngùn ngụt “Đợi Văn Ninh thảo chỉ xong, đón con bé qua chỗ tôi! Tạm thời đừng về chỗ kia nữa!” Bà nội Lục không ngờ rằng lần này Lục Thừa Tiêu lại tuyệt tình như vậy, chuyện thu mua tập đoàn bà có thể không can dự, nhưng nó cũng có phần đuối cùng giết tận quá! “Vâng, tôi đi phân phó tài xế, khoảng hai ngày nữa thiếu phu nhân có thể tháo chỉ rồi, thảo chỉ xong, liền đón cô ấy đến đây, tôi nghĩ thiếu phu nhân nhất định rất nhớ con.
Dì Trương nhìn đứa bé đang ngủ say trong lòng mình, không khóc nhảo không làm ồn, rất yên tĩnh, bà giao đứa bé lại cho bà vú ở bên cạnh, bà vú cẩn thận khẽ khàng đưa đứa bé về lại phòng dành cho em bé.
“Tắt tivi đi, tôi không có tâm tình đầu để xem tiếp.
“Vâng, lão phu nhân.”
Bà nội Lục cầm lấy điện thoại ở bên cạnh gọi vào số của Diệp Vẫn Ninh, điện thoại được kết nối xong, bà nội Lục lên tiếng: "Văn Ninh...!
Nghe được giọng nói thân thiết và ôn tồn, Diệp Văn Ninh lập tức đáp lại: “Bà nội!" “Ừ...!bây giờ sức khỏe thế nào rồi? Thời gian ở cữ cháu không được làm loạn đấy! Nghe nói cháu về lại nhà, không bị mẹ cháu hoạnh họe gì chứ?” “Cháu...!không sao....!Vì để bà nội không lo lắng, Diệp
Vãn Ninh nói dối, “Bà nội, đừng lo cho cháu...!cháu rất khỏe, không sao đâu ạ.
“Không sao thì tốt...!không sao thì tốt, có chuyện gì cháu cứ nói với bà, bà nội có thể giúp thì sẽ giúp ổn thỏa hết.” “Bà ơi, cháu không có chuyện gì đâu ạ, bà đừng lo lắng, cháu sẽ chăm sóc bản thân thật tốt.” Lời vừa nói xong, Diệp Vãn Ninh lại lên tiếng: “Bé con...!bé con thế nào rồi ạ? Cháu nhớ con lắm...!
Bà nội Lục lập tức cười lên tiếng: “Bé con rất khỏe rất nghe lời, đợi cháu tháo chỉ xong, bà sẽ cho người đến đón cháu qua đây, bà biết tình hình bây giờ giữa cháu và Lục Thừa Tiêu là như thế nào, cháu vẫn đang ở cữ, sức khỏe yếu, bây giờ nếu về lại bên kia, không phải Lạc Vận Nhi kia sẽ giày vò cháu à! Vừa hay bé con cũng ở chỗ bà, hai mẹ con cháu còn có thể vun đắp tình cảm.
“Dạ, cháu biết rồi, cám ơn bà nội.” Diệp Vãn Ninh khẽ mím môi, sau đó lên tiếng: “Bà nội, có một việc cháu muốn nói với bà” “Nói đi, bà đang nghe này." “Bà ơi, cháu muốn ly hôn với anh ấy.” Diệp Vãn Ninh cắn chặt môi dưới, qua hồi lâu mới nói ra những lời mà mình muốn nói.
Bà nội ở đầu dây bên kia rõ ràng là rất sửng sốt...!không ngờ rằng chuyện Diệp Vấn Ninh muốn nói lại là chuyện này! “Ly hôn? Vấn Ninh...!đây, đây không phải là chuyện nhỏ đầu! Bà biết Thừa Tiêu đúng là thằng khốn, nhưng cũng không nghiêm trọng đến mức ly hôn đúng không? Ả đàn bà Lạc Vận Nhi kia, bà nội sẽ nghĩ cách đuổi cô ta đi! Văn Ninh, cháu suy nghĩ thêm nhé!” Khuyên làm lành chứ không ai không khuyên lý tần, cục diện bây giờ giữa hai đứa, xác xuất khuyên làm lành gần như bằng không! Nhưng bà nội Lục vẫn muốn cố gắng một lần.
"Bà nội, cháu đã quyết định rồi, đơn ly hôn cũng đã chuẩn bị xong, từ lúc bắt đầu cháu không cần gì hết, bây giờ cháu vẫn không cần gì, chỉ muốn được đưa theo đứa bé đi, xin bà nội có thể tác thành cho cháu, đồng thời cũng tiếp tục giúp cháu giữ kín sự tồn tại của đứa bé này, được không a?".