**********
“A...!Hạ Nghi Tâm, em!” Người phụ nữ này quả là lòng dạ sắt đá, anh đã như thế rồi, mà vẫn còn xịt anh được nữa! “Nghe đây, lần sau anh còn dám nói tôi tiếp, tôi sẽ mua nguyên thùng bình xịt, sau đó trói anh lại xịt ba ngày ba đêm!” Bộ dạng của cô không giống như là đang nói đùa.
“Quả đúng là người phụ nữ nhẫn tâm! Chẳng trách màn...!“Anh nói tiếp thử xem!”Hạ Nghi Tâm giơ bình xịt trong tay lên.
“Được được được, đại tiểu thư à, anh sai rồi, anh sai rồi còn không được sao?” Lần này anh thực sự nhận ra sai lầm rồi, tục ngữ nói người đứng dưới mái nhà không thể không cúi đầu, mười tám năm sau làm một trang anh hùng hảo hán! “Ừ, thế còn được" Hạ Nghi Tâm còn đang gật đầu hài lòng, thì điện thoại của cô vang lên, cô nghe điện thoại của Diệp Vãn Ninh, “Alo? Văn Ninh à? Tớ đã nhận được mẫu thiết kế của cậu rồi! A? Cái gì? Bây giờ cậu đang ở dưới khu nhà tớ? Vậy tớ về ngay đây, cậu đợi tớ một lát nhé!” Vội vàng tắt điện thoại xong, Hạ Nghi Tâm muốn lái xe quay trở về, nhưng nhìn chiếc xe mini không thể khởi động được của mình, chẳng nhẽ cô phải bắt xe đi về à? Vào giờ này, taxi cũng rất ít
Hạ Nghi Tầm nhìn chiếc Maserati màu xám bạc, giơ tay vỗ vài cái lên xe, quả nhiên là xe xịn! Cô quay đầu nhìn Kỷ Trình Hạo vẫn đang che mắt, anh ta dựa vào vách tường gào thét thảm thương, cô soải bước nhanh về phía trước.
“Này, em lại muốn làm gì?!” “Yên tâm đi, tôi không cầm bình xịt hơi, anh không cần lo lắng, nhìn bộ dạng hiện giờ của anh, tôi cũng ngại ra tay” Cô quả thực là ngại hạ thủ với anh, có điều cô lại chuẩn bị hạ thủ với xe của anh!
Hạ Nghi Tầm nhìn dáng vẻ không mở nổi mắt của anh, Hạ Nghi Tâm có chút áy náy nói: “Này...!anh còn đi được không đấy!?”
Kỷ Trình Hạo trả lời lại với thái độ không tốt: “Nói nhảm, nơi anh bị thương cũng không phải là chân! Đương nhiên là có thể đi được!” Đại tình thánh như anh có thể đối phó với bất kỳ người phụ nữ nào, nhưng sao lại khó ứng phó với người phụ nữ này thể nhỉ!? “Này! Tôi có lòng tốt hỏi thăm anh, anh lại còn tỏ thái độ, thôi bỏ đi, tôi cũng không muốn lo cho anh nữa!” *
Kỷ Trình Hạo nghe cô nói vậy, hơi kinh ngạc, lập tức mở lời hỏi thăm: “Em lại muốn làm gì tiếp?
Hạ Nghi Tâm cười khanh khách mấy tiếng: “Yên tâm, tôi sẽ không bỏ mặc không lo cho anh, nhưng bây giờ tôi có việc gấp, phải mượn xe anh dùng một chốc.
“Em lái xe anh đi mất, thì anh phải làm thế nào? Kỷ Trình Hạo lập tực kháng nghị: “Anh không đồng ý!”
Hạ Nghi Tâm đi thẳng đến chiếc siêu xe, giơ tay mở cửa ra, “Kháng nghị không có hiệu lực! Anh đã thành như thể rồi còn có thể lái xe à? Anh ngoan ngoãn chút đi, đợi ở đây, không quá mười lăm phút, sẽ có hoàng tử cưỡi ngựa trắng đến đón anh!" Hoàng tử? Hoàng tử cưỡi ngựa trắng ở đâu ra, nếu nói là hoàng tử, vậy người đó cũng chính là Kỷ Trình Hạo anh! "Cám ơn con siêu xe của anh trước nhé." Hạ Nghi Tâm lái xe của Kỷ Trình Hạo rời đi, Kỷ Trình Hạo vẫn đứng trong bãi đậu xe tầng ngầm tức giận đến sắp nổ tung, nhưng mắt của anh vẫn đang không ngừng chảy nước mắt...!“Hạ Nghi Tâm!” Kỷ Trình Hạo xem như là đã gặp phải kỳ phùng địch thủ rồi!.