Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 825




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 825

Lúc họ đến cửa hàng dành riêng cho bà mẹ và trẻ sơ sinh, Bạch Minh Châu vừa chọn quần áo vừa tò mò hỏi: “Hai cậu đã kiểm tra chưa? Là trai hay gái?”

 

“Chưa nữa, Cố Thành Trung nói không quan tâm là trai hay gái. Nếu đi siêu âm mà phát hiện là con trai thì e rằng anh ấy sẽ bảo lại có thêm một người giành người phụ nữ của anh ấy đấy”

 

“Ha ha, cũng đúng. Tính chiếm hữu của anh ta mạnh thế cơ mà, thấy người đàn ông khác chạm vào tay cậu thôi là đã phát điên lên rồi. Bây giờ tự nhiên có một thằng quỷ nhỏ ngày nào cũng quấn quýt ôm mẹ bú sữa, tớ có thể tưởng tượng ra khuôn mặt của Cố Thành Trung khó coi thế nào, trong lòng hậm hực ra sao rồi đấy”

 

“Tớ cũng đang bận tâm chuyện này. Bây giờ anh ấy đã bắt đầu đe dọa con tớ rồi. Đêm nào anh ấy cũng nói chuyện với bụng tớ, bảo nó phải ngoan ngoãn trong bụng tớ, nếu không thì khi nó sinh ra đời rồi anh ấy sẽ đánh gãy chân chó của nó. Ôi, hai cái chân đáng thương của cục cưng nhà tớ!”

 

Bạch Minh Châu nghe vậy thì không nhịn được cười.

 

Khi nghe những điều này, sâu trong tâm trí cô ấy tràn đầy hình ảnh Cố Thành Trung chăm sóc, yêu thương vợ thế nào, có thể nói là tính cách này đã ăn sâu bén rễ trong người Cố Thành Trung rồi.

 

Cuối cùng, Bạch Minh Châu mua rất nhiều quần áo cho cả con trai và con gái, còn nói tương lai sẽ sinh con thứ hai, sớm muộn gì cũng có thể mặc được.

 

“Mà này, cậu và Ôn Mạc Ngôn thì thế nào? Thấy cậu vui vẻ thế, chắc là hai người ở chung với nhau cũng rất hòa hợp nhỉ?”

 

Hứa Trúc Linh hỏi, lần này hẹn cô ấy đi ra ngoài cũng vì muốn hỏi tiến triển của cô ấy và Ôn Mạc Ngôn, đại loại như có cãi nhau hay khó chịu hay không.

 

“Cũng vậy thôi, rãnh rỗi thì đấu khẩu qua lại rồi cùng nhau đi ăn các kiểu. Còn không thì anh ấy làm việc còn tớ thì chơi điện tử, thỉnh thoảng anh ấy cũng bày trò áp bức, bắt tớ phải pha trà rót nước này nọ.”

 

“Nhưng phần lớn thời gian anh ấy vẫn rất biết nghe lời, biết nấu đồ ăn ngon cho tớ còn dắt tớ đi khu vui chơi, bọn tớ sống với nhau khá hòa hợp.”

 

“Vậy anh ta cứ ở lì chỗ cậu không chịu đi như thế có ổn lắm không, dù sao thì…”

 

Hứa Trúc Linh ngại nên không nói tiếp, thật ra không cần phải nói rõ thì mọi người cũng đều biết.

 

Bạch Minh Châu nghe vậy thì có cảm giác ngón tay hơi cứng đờ lại.

 

 

Nếu như cuộc tình này đã không có kết quả thì họ sẽ cố sức trân trọng mà không để bất cứ suy nghĩ lệch lạc nào bị lẫn lộn vào bên trong.

 

Mỗi đêm cô lều ngủ trên giường còn Ôn Mạc Ngôn thì ngủ ở ghế sô pha bên ngoài.

 

Nhưng người ngoài ai mà tin được hai người cùng sống dưới một mái nhà suốt một tháng mà lại không xảy ra chuyện gì với nhau?

 

Ôn Thanh Hoàn đã nhiều lần gọi điện đến bảo anh ta phải biết chừng mực, anh ta sống ở bên ngoài suốt một tháng bảo.

 

Christie phải nghĩ như thế nào?

 

Nhưng mỗi lần nhắc đến vấn đề này thì Ôn Mạc Ngôn lại vội vàng né tránh, không muốn trả lời.