Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 710




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 710: Trở tay

“Em?” Cô cười cười, nói: “Chỉ cần anh sống thật tốt là được rồi. Trước khi gặp anh, em không có một gia đình trọn vẹn. Sau khi gặp anh, anh đã cho em tất cả. Chỉ có anh mới cho.

em cảm giác của một gia đình ấm áp thật sự, cho nên… Anh không thể có bất trắc gì: “Không sợ…Chúng ta không thể đi với nhau đến đầu bạc răng long, không ở cùng nhau, nhưng nhất định phải tin tưởng, em thật sự rất yêu anh, không có nửa lời dối trá.

Chúng ta hiểu có rõ về suy nghĩ của nhau nên mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi”

“Một khi đã như vậy, anh càng phải bảo vệ em thật tốt, làm tất cả những gì có thế”

Trong nháy mắt, đáy lòng vốn lạnh giá của Cố Thành Trung mềm đi vài phần, cô gái này…

Luôn khiến cho anh không thể không yêu thương.

“Đúng rồi, anh cùng Lance giao dịch, như vậy có nghĩa là đoạt lấy quyền lợi của Cảnh Nguyệt Tây, có khi nào nàng sẽ trả thù chúng ta không!”

“Cái này không nằm trong tâm kiểm soát của anh, nếu cô ta dám ra tay, anh cũng sẽ gây khó dễ cho Lance. Nhưng anh hy vọng cô ta không giở trò gì, nếu nhằm vào anh có thể được, nhưng nhăm về phía em, anh sợ bản thân không thể trở mình bảo vệ được cho em, em sẽ bị thương.”

“Em phúc lớn mạng lớn, sẽ không gặp phải chuyện không may gì đâu.”

Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

“Mẹ, mẹ tắm song chưa, con thấy mẹ vào đó đã lâu rồi.”

Bên ngoài truyền đến giọng nói non nớt của Dao Dao.

“Mẹ, nhanh lên, con muốn ngủ cũng mẹ”

“Được… Được, mẹ lập tức ra ngay.”

Phó Minh Diệp vừa rời đi, Hứa Trúc Linh hoang mang, cuống quýt muốn đứng lên lấy quần áo mặc vào.

“Em định để anh một mình sao!”

“Em thật sự vì đứa nhỏ kia mà không thèm quan tâm đến sức khỏe của chồng mình sao?”

Cố Thành Trung xoa trán, trong lòng có chút ghen tuông.

“Để lần sau đi, lần này thực sự không được, ngày mai gặp lại, hôm nay cứ thế này hãng… Anh về cẩn thận, yêu anh rất nhiều.”

Hứa Trúc Linh nói xong liền xoay người hôn lên trán anh một cái, rồi lặng lẽ bước ra khỏi nhà tắm, ôm Dao Dao đi ngủ.

Rất nhanh, Dao Dao chìm vào mộng đẹp, cô cũng nghe thấy tiếng bước chân rất nhỏ.

Có người đang bước tới gần, cô biết người đó là Cố Thành Trung.

Cô không mở mắt, tiếp tục giả vờ ngủ.

Sau đó, anh cúi người hôn nhẹ lên cái trán láng mịn của cô.

“Hy vọng trong giấc mộng của em sẽ có anh, mai gặp lại.”

Anh nhẹ giọng nói, giúp cô đắp lại chăn, sau đó mới bước ra ban công rồi rời đi.

Trong bóng tối, khóe miệng nhỏ bé mỉm cười, lộ ra vẻ mặt hạnh phúc.

Trong lòng ngọt ngào như được uống mật ngọt.

Cô lùi về phía sau vài bước, liên tục xua tay, nói: “Anh nhìn tôi làm cái gì, tôi cũng đâu biết gì”

“Chẳng lẽ… Tôi đã bỏ sót điểm mấu chốt nào sao?” Phó Minh Tước nhăn mày, trong mắt hiện lên một tia suy ngẫm sâu xa.

Cố Thành Trung ơi là Cố Thành Trung, rốt cuộc anh còn bao nhiêu lợi thế mà tôi không biết?

‘Vì để đảm bảo an toàn cho cuộc phẫu thuật, mọi chuyện đều do Lance an bài, đảm bảo sẽ không có gì sai sót: Ngay cả Hứa Trúc Linh cũng không được biết hành tung của Cố Thành Trung, vì sợ bị kẻ xấu lợi dụng.

Hứa Trúc Linh được tự do ra vào Trấn Kettering, giúp Diên luyện tập.

Cậu ấy ngàng càng tốt lên, mỗi ngày đều có thể đi được một đoạn khá dài, các cơ bắp ở chân cũng bắt đầu khôi phục lại.

Cô đã gặp mẹ của cậu ấy vài lần, mỗi lần đều thấy thái độ của bà ta không hòa nhã.

Nhưng cũng may cô ở cạnh Phó Minh Tước cho nên không có nguy hiểm gì.

Cố Thành Trung phẫu thuật cũng được.

hơn tháng, ca phẫu thuật rất thành công, không thấy anh có bất kỳ một triệu chứng khác thường nào, có thể bình an vô sự mà xuất viện.

Lance khua chiêng gõ trống đưa anh về, nói: “Thân thể của anh Cố Thành Trung hồi phục như thế nào rồi?”

“Cũng không tệ năm, trái tim này rất hợp với tôi, đợi sau một thời gian tĩnh dưỡng, uống thêm thuốc bổ, chắc sẽ không có vấn đề gì.”

“Nguy hiểm của anh Trung đã không còn gì đáng lo ngại cả, có phải cũng nên thực hiện lời hứa với tôi. Giấy trắng mực đen, công ty đầu tư vào Trấn Kettering của anh cũng nên giao cho tôi một nửa, hơn nữa, cung cấp cho tôi vốn cùng nguồn lực đầu tư, cái này… Anh Trung sẽ không quên chứ?”

“Đương nhiên tôi không quên, nhưng TẬP ĐOÀN J&C chưa có mở rộng thị trường ra nước ngoài, cho dù anh có nằm giữ cổ phần của cả nước, nhưng TẬP ĐOÀN J&C ở xa thành phố, nước xa không cứu được lửa gần”

“Ý của anh là gì?”

Lance cau mày, trong mắt hiện lên tia thâm độc.

Anh ta vô cùng coi trọng thế lực của tập đoàn TẬP ĐOÀN.J&C, nhưng lại nhìn trúng gia tài kếch xù của nhà họ Cố.

Mấy năm nay, Cố Thành Trung không ngừng dốc hết tâm sức để phát triển tập đoàn TẬP ĐOÀN J&C của nhà họ Cố, bản thân luôn tự chịu trách nhiệm trước lời lỗ của công ty.

Anh đem tất cả sức lực cùng nguồn vốn đầu tư cho công ty của nhà họ Cố, mở rộng thị trường nước ngoài cũng như thành lập các công ty ở nhiều quốc gia khác nhau.

Nếu có sự giúp đỡ của Diên, anh ta nhất định sẽ lật đổ công ty của nhà họ Cố, chỉ trong vòng vài năm ngắn ngủi, anh ra sẽ khiến nó phát triển mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Nếu được nhà họ Cố giúp đỡ, sao anh ta còn phải nể mặt đám người .Josh cùng K sao, anh ta sớm đã quang lưới tóm gọn bọn họ rồi Đến lúc đó, bọn họ rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, còn bản thân làm ngư ông đắc lại.

Hiện tại nghe thấy Cố Thành Trung nói như vậy, căn bản muốn nhà họ Cố không nhúng tay vào.

“Cố Thành Trung, anh muốn trở mặt?”

“Anh Lance sao lại nói thế, tôi chưa bao giờ dám lừa gạt anh, chính là anh không nghe rõ, tôi cũng đâu nói sẽ chia cổ phần của công ty nhà họ Cố cho anh. Hiện tại tôi là chủ tịch tập đoàn nhà họ Cố, bởi vì anh tôi có một cô con gái nhỏ tên là Cố Cố chưa trưởng thành, chính vì vậy công ty mới giao cho tôi tạm thời làm chủ”

“Anh cho rằng Lance tôi là một đứa trẻ ba tuổi sao? Một con nhóc thì có thể có quyền lực gì, anh đã đồng ý với tôi chuyện đó, giờ lại muốn trở tay sao?”

Lance nhảy dựng lên.

Anh ta tính kế lâu như vậy, tuyệt đối sẽ không để xảy ra sơ sót gì.

Cố Thành Trung nghe thấy vậy, khóe miệng gợi lên một nụ cười u ám, giống như một con hồ ly ranh mãnh.

Bố của Cố Gố chưa chết, số cổ phiếu dĩ nhiên thuộc về quyền sở hữu của anh hai, tôi làm gì có được nó?”

“Anh…Anh nói cái gì? Cố Thiện Linh không chết? Tôi nhớ rõ lúc đó Cảnh Nguyệt Tây đã ra tay giết chết anh tai” Trong nháy mắt Lance trở lên rối loạn, ánh mắt mở lớn, khó tin nhìn Cố Thành Trung.