Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3262




Chương 3262

Ôn Thiên Âu thanh toán xong, đang ở cửa thì nhìn thấy Niệm Noãn bị ngã, trong khoảnh khắc đó trái tim anh ta thắt lại.

Anh ta lập tức lao tới, Cố Niệm Noãn bị thương ở đầu, chảy rất nhiều máu đã hôn mê bất tỉnh.

“Niệm Noãn? Niệm Noãn!”

Anh ta gọi tên cô, vội vàng gọi cứu thương, người nhanh chóng được đưa đi cấp cứu.

Lúc các bác sĩ đưa cô vào phòng mổ anh ta vẫn luôn bình tĩnh điều tra theo dõi, biết được đứa trẻ kia chỉ là vô Tình.

Bố mẹ của đứa trẻ cũng sợ hãi gân chết, vội vàng dắt đứa trẻ đến bệnh viện quỳ xuống xin chuộc lỗi.

Cố Hy biết tin cũng chạy tới bệnh viện, lúc đang chuẩn bị xuống xe thì nhìn thấy Hứa Trúc Linh bước từ trên xe xuống.

Cậu lập tức dừng tất cả hành động lại.

Cậu không phải bác sĩ, đến bệnh viện cũng không giúp được gì cho cô.

Hơn nữa, có rất nhiều người quan †âm tới cô, thêm một người hay bớt một người cũng không có gì khác.

Chỉ có điều…mọi việc hình như có chút kỳ lạ.

Cậu cũng đã điều tra, đúng là đứa trẻ kia không cố ý, không có chút sơ hở nào.

Nếu như để nhà họ Cố giải quyết thì cũng không bắt họ phải chịu tiền thuốc men, dù sao gia đình nhỏ như họ cũng không trả nổi tiền viện phí phòng VỊP của bệnh viện.

Cùng lắm họ chỉ cần bồi thường một chút tiền mua đồ tẩm bổ cho Niệm Noãn là Hứa Trúc Linh đã để bọn họ đi, những việc còn lại chỉ có thể nghe theo bác sĩ.

Quả nhiên không lâu sau gia đình kia đã ra ngoài, vội vàng lên xe rời đi.

Cố Hy vẫn đi theo bọn họ.

Cuối cùng, cậu trực tiếp đưa theo mấy người xông vào trong nhà của bọn họ.

“Cậu…cậu đang làm gì thế? Đột nhập vào nhà dân là việc làm phạm pháp đấy!”

“Tôi tên là Cố Hy, con của hai người lao vào em gái của tôi, mẹ tôi hiền nên không tính toán với các người, nhưng tôi thì không dễ dàng bỏ qua như vậy được.”

“Con của các người lao vào em gái tôi, bây giờ em tôi sống chết chưa rõ, tôi phải lấy một cánh tay hay một cái chân của con các người.”

Cậu lạnh lùng nói, vẻ mặt trông rất đáng sợ, giống như ma vương đến từ địa ngục vậy.

Cậu vừa nói xong, hai vợ chồng kia đã liều mạng ôm lấy con mình, mặt trăng bệch.

“Gậu…cậu đừng có làm bừa, bà Cố đã có ý tốt tha thứ cho chúng tôi, nếu như cậu dám làm bậy tôi sẽ đi nói với phóng viên!”

“Mẹ tôi đúng là rất nhân hậu, nếu như các người không cố ý tôi cũng sẽ bỏ qua cho cả nhà các người, nhưng tại sao tôi cứ cảm thấy có gì đó rất lạ? Nhà các người nghèo như vậy, tại sao có thể đến trung tâm thương mua sắm cao cấp như thế? Tùy tiện chọn một cửa hàng bên trong, giá cả món ăn ít nhất đã là mấy triệu rồi.”

“Chúng tôi…chúng tôi đi xem thôi!

Chẳng lẽ ngay cả đi xem cũng không được à?”

Giọng nói của bọn họ run rẩy, ánh mắt sáng lên nhất quyết phủ nhận.

Cố Hy là luật sư, cậu thừa hiểu tâm lý của con người, bọn họ không dám nhìn thắng vào mắt cậu, chắc chắn trong lòng có gì đó giấu diếm.