Chương 3239
Cố Ngọc Vy cũng gật đầu, dù sao thì thân là bác sĩ, nhìn thấy bệnh nhận thì sao có thể thờ ơ không động lòng chứ? Rất nhanh đã tới nhà họ Lệ, vợ chồng họ đều là bác sĩ, trong nhà có một phòng phẫu thuật nhỏ, chim sẻ tuy nhỏ nhưng ruột gan đều đầy đủ.
Rất nhanh vợ chồng hai người đã đẩy anh ta vào phòng phẫu thuật vô khuẩn.
Đến bây giờ Niệm Noãn cũng không thể bình tĩnh lại, khi cô lấy điện thoại ra, trái tim có chút run rẩy.
Cô lập tức gọi điện cho cục cảnh sát, hỏi dò gần đây có tội phạm hay nghỉ phạm đã lẩn trốn hay không, nhưng cũng không có, điều này giúp cô thở phào nhẹ nhõm.
Cô tỉnh táo lại, nhìn cả người mình đều là vết máu.
Máu đã khô, quần áo đều là nết nhăn.
Nếu như không phải tận mắt thấy, cô không thể tin được, một người lại có thể chảy nhiều máu như. Ï Cắt thịt cho mèo ăn, cuối cùng là phải tàn nhẫn với mình đến mức nào chứ, mong muốn được sống quá mãnh liệt nên mới có thể vì kéo dài một ngày.
Cũng may, anh ta gặp được mình, nếu như cô đến muộn một ngày, có khả năng anh ta thật sự thành những món ăn trên bàn của mấy con mèo kia.
Cô thở ra một hơi, kiên nhẫn đợi họ ra ngoài, là sống hay chết đều dựa vào sự quyết định cho ông trời.
Nếu như người này chết, cũng không phải vấn đề của mình, chuyện cô có thể làm cũng đã làm hết sức rồi.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, họ ở bên trong hơn ba tiếng mới đi ra, đầu đây mồ hôi.
“Cô, chú, thế nào rồi?”
Cô căng thẳng đi lên.
“Nếu như không phải mong muốn được sống của cậu ta quá mạnh, thì chúng ta cũng hết cách rồi, cuộc phẫu thuật rất thành công, cậu ta có thể chịu đựng được cũng coi như là kỳ tích.”
Cố Ngọc Vy tê liệt ngồi trên ghế salông.
Nguyên Doanh rất lý trí: “Cháu cứu cậu ta từ đâu ra, cậu ta không phải là người bình thường, mà làm một người luyện võ, cơ thể vạm vỡ, thủ đoạn rất mạnh mẽ. Vết thương là do súng gây ra, trên người còn có vỏ dao.”
“Cháu không quen anh ta, cháu tìm được anh ta trong một nhà kho bỏ hoang dưới đất.”
“Sao không đưa đi bệnh viện?”
“Cháu cũng không biết, tại anh ta không chịu.”
“Người như thế tốt nhất là không nên chọc, sợ sẽ nảy sinh ra nhiều chuyện, vẫn nên nhanh chóng để cậu ta rời đi thì sẽ tốt hơn.”
Cô gật đầu, vốn cô cũng không muốn liên quan gì đến anh ta.
“Cháu vào thăm cậu ta đi, cậu ta vẫn còn tỉnh táo.”
“Còn tỉnh? Không… Gây tê sao ạ?”
Cô kinh ngạc.
“Chỉ gây tê một chỗ, không gây tê †oàn thân, cậu ta luôn có cảm giác mạng nằm trong tay chúng ta, nên không yên tâm. Nhìn chúng ta giải phấu,- sợ chúng ta sẽ giết chết cậu ta.”
Niệm Ấm nghe nói như thế thì nhíu mày, người này thật là phiền phức, lòng cảnh giác quá cao.
Lúc cô đi vào, anh ta suy yếu nằm trên giường bệnh, bên cạnh chính là phòng phẫu thuật vô khuẩn, anh ta đã đi ra ngoài.