Chương 3229
Anh tức giận gõ đầu cô: “Cô nhóc, đừng suy nghĩ lung tung nữa, em đang mang thai sắp làm mẹ rồi mà vẫn trẻ con, tùy ý làm bậy thế.”
“Nếu như là con gái, nhất định sẽ có tính cách giống em, nếu như là bé trai, cho dù cha ruột bé ra sao, thì anh đều sẽ cố gắng dạy dỗ bé, giống như bố dạy dỗ anh năm đó, anh nhất định sẽ chăm sóc em và con thật tốt.’ Anh thâm tình nói.
Trong nháy mắt Cố Niệm Noãn không còn tức giận nữa, cô bất đắc dĩ lắc đầu, từ đầu đến cuối Cố Hy đều muốn tốt cho mình.
Cô biết, anh lo lắng cho cơ thể của mình, mới cố nén dục vọng.
Thực sự là làm khó anh, cô cảm thấy khi mình đào một cái hố kéo Cố Hy xuống, thì cùng lúc đó cô cũng đã tự chôn chính mình.
Cô cứ bị trói như vậy, xem phim truyền hình nửa giờ, sau khi Cố Hy hết bận mới đưa cô về nhà họ Cố.
Hứa Trúc Linh nhìn thấy mặt cô bị thương, đau lòng đến hỏng rồi, hận không thể lập tức đi tìm Lưu Vân gây phiền phức, nhưng bị Niệm Noãn cản lại.
“Con đã xử lý, mẹ yên tâm đi.” š “Lúc đầu mẹ đã nói để con đi đào tạo sâu rồi, nhưng con không chịu nghe lời, xem bây giờ phải chịu khổ này.”
“Đứa trẻ chị chút khổ là chuyện tốt, sau này mới trưởng thành được, anh đã bảo Cố Ngọc Vy đưa thuốc cao đến, đây là thuốc em ấy tự làm, chắc chắn sẽ không có sẹo.”
Cố Thành Trung nói.
“Anh câm miệng đi, khi đó chính là anh giúp con bé nói chuyện, đừng tưởng là em quên!”
Hứa Trúc Linh hung ác trừng mắt nhìn ông, Cố Thành Trung lắc đầu, bày tỏ mình rất vô tội.
Ông không nên mở miệng.
“Cố Hy, đến thư phòng với bố.”
Ông rất bất đắc dĩ nói.
Cố Hy đi theo Cố Thành Trung vào thư phòng, xấu hổ nói: ‘Xin lỗi bố, là con không chăm sóc tốt cho Niệm Noãn.”
“Chuyện này cũng không thể trách con, cuộc đời khó đoán, cũng may không phải là vết thương nặng. Nhưng chuyện của con và Uyển Nhi, khiến bố rất thất vọng. Lẽ nào con không nhìn ra ˆ dã tâm của Uyển Nhi sao? Niệm Noãn không nhìn ra, chả nhế con cũng nhìn nhìn ra? Bị người như vậy quấn lấy, chỉ sợ sau này sẽ phiên phức không ngừng.”
“Là con không suy ngĩ chu đáo.”
“Bố cũng biết, con ở cùng với cô ta chỉ vì Uyển Nhi là bạn thân của Niệm Noãn, con cũng là vì Niệm Noãn. Nếu con đã quyết định bạc tình, nhưng lại không thể ra tay tàn nhân, đây chính là vấn đề lớn nhất! Cẩn thận người phụ nữ này, chỉ sợ sau này sẽ có tai họa lớn hơn.”
“Vâng, con sẽ để ý.”
“Đoàn Tử gặp nạn.”
Cố Thành Trung đột nhiên nói, khác hoàn toàn với đề tài phía trước, trong lúc nhất thời Cố Hy kinh ngạc: “Vết thương rất nặng, bây giờ vần đang hôn mê trong phòng bệnh, bên kia có nhà họ Ôn chăm sóc, bố cũng yên lòng phần nào.” Vẻ mặt nghiêm túc của Cố Thành Trung trở nên nặng nề: ‘Bố không dám nói chuyện này cho mẹ con, con cũng thấy đấy, Niệm Noãn vừa bị thương, bà ấy đã đau lòng thành dáng vẻ này.”
“Bố cũng không dám tưởng tượng, nếu như bà ấy biết Đoàn Tử còn đang hôn mê, thì sẽ biến thành dạng gì?”
“Sao… Đoàn Tử lại gặp nguy hiểm, là ai làm?”