Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3201




Chương 3201

“Nhưng tôi lại khác! Tôi coi trọng thằng nhóc kia bởi vì nó là người nhà họ Cốt”

Thích Đông Thăng cũng tức giận hơn, 4000 vạn sắp vào tay rồi, ông ta sống hơn nửa đời người rồi mà chưa từng thấy số tiền như vậy.

Ông ta có thể ở biệt thự, có công ty để làm ông chủ, về sau vinh hoa phú quý hưởng không hất.

Nếu Thích Uyển Nhi thật sự ở bên Cố Hy, vậy lúc đó nhờ họ Thích vẫn sẽ không có ngày được nở mày nở mặt, chẳng lẽ cứ chờ hai đứa nó đến chăm sóc mình sao?

“Ông, ông đúng là không thể nói lý được, điên rồi! Sao tôi có thể gả cho người như vậy được chứ?”

Mẹ Thích thật sự tức điên lên, bà ta nhanh chóng bước lên xé rách quần áo, liều mạng muốn đánh nhau với ông ta.

“Đồ mụ điên này…” Thích Đông Thăng cũng không khách sáo, đẩy bà ta một cái thật mạnh.

Mẹ Thích không đứng vững, lảo đảo ngã trên mặt đất, phát ra một tiếng vang lớn.

Bà ta đau đến mức không đứng dậy nổi, Thích Đông Thăng cũng có chút hối hận, dù sao cũng là vợ của mình, dù không đẻ được con trai nhưng ông ta cũng không nghĩ tới chuyện ly hôn cưới người khác.

Mặc dù bây giờ nhiều tiền, nhưng cũng không nghĩ tới chuyện ra ngoài tìm người phụ nữ khác.

“Vợ à..” Ông ta muốn bước lên nâng vợ dậy nhưng lại bị mẹ Thích quát lớn.

“Cút, tôi không muốn tiếp tục nhìn thấy ông nữ, tôi sẽ chăm sóc Uyển Nhi…” “Sớm muộn gì bà cũng hiểu tôi làm vậy là đúng thôi, tôi cũng chỉ muốn tốt cho cái nhà này, có số tiền đó chúng †a sẽ không lo chuyện cơm áo nữa, cũng có thể tìm cho con gái một người thật tốt.

Nếu con bé cảm thấy đau lòng thì chúng ta dẫn nó rời đi, dù sao cũng là biện pháp, vì sao cứ phải dính lấy trên người Cố Hy kia?”

“Người ta thích Uyển Nhi thì còn dễ nói, dù sao cũng yêu nhau thật lòng.

Nhưng sự thật lại là trong lòng thằng khốn kia căn bản không có con gái chúng ta, vậy cần gì phải mặt nóng dán mông lạnh chứ?”

“Ông đừng nói kiểu đường hoàng như vậy, tất cả những chuyện này đều vì ông thôi, ông đi đi, tôi bây giờ không muốn nhìn thấy ông… mẹ Thích từ trên mặt đất bò lên, Thích Đông Thăng không thể làm gì được, chỉ lắc đầu.

Ông ta đúng là tham tài, rất thực tế, nhưng cũng biết thức thời.

Ông ta xoay người rời đi, mẹ Thích bắt đầu chăm sóc Thích Uyển Nhi nằm trên giường thì phát hiện trên mặt cô ta đã nhem nhuốc nước mắt.

“Uyển Nhi, con tỉnh rồi đúng không?”

Mẹ Thích cực kỳ đau lòng nói.

Cô ta không mở mắt, nhưng lại không biết làm cách nào để ngăn cản nước mắt rơi xuống như hạt châu thế này.

Cô ta đã tỉnh từ lâu, cho nên nghe rất rõ cuộc nói chuyện giữa hai người kia.

Bố cô ta quả thật rất bỉ ổi, nhưng lời ông ta lại rất đúng.

Bà Cố rõ ràng đang cố ý lợi dụng tính tham tiền của Thích Đông Thăng, cho nên mới đi nước cờ này.

Nếu cô ta vẫn tỉnh táo, nhất định sẽ ngăn cản, nhưng lúc đó cô ta lại đang hôn mê.

Tất cả những chuyện mà cô ta phải trả giá bây giờ đã thất bại trong gang tấc! “Mẹ, mẹ cũng đi ra ngoài đi, con muốn yên tĩnh một mình một lúc.”

mẹ Thích gật gật đầu, lúc này mới lặng lẽ đi ra ngoài Sau khi bà ta rời đi, Thích Uyển Nhi mới mở mắt nhìn trần nhà trống rỗng, dường như hai mắt lại mơ màng lần nữa.

Bây giờ cô ta thật sự rất hận! Hận Cố Hy bạc tình bạc nghĩa, cô ta làm nhiều chuyện vì anh như vậy, cuối cùng ngay cả một chút thương hại mà anh cũng không thèm cho.