Chương 3196
“Nhà họ Cố nuôi nấng nó nhiều năm, vậy mà bây giờ nó lại trở thành một đứa bạc tình bạc nghĩa như thế, đúng là mất hết mặt mũi của gia tộc, tôi không thể để nó ở lại được nữa. Yên tâm, tôi chắc chắn sẽ cho các người một lời giải thích, sau này nhà họ Cố sẽ không hỗ trợ cho nó chút nào nữa đâu, tình cảm mẹ con giữa tôi và nó sẽ chấm dứt tại đây”
Bà nhẫn tâm nói, trên mặt hiện lên vẻ kiên định, dường như đã hạ quyết tâm sẽ đoạn tuyệt quan hệ mẹ con với Cố Hy, để sau này anh sẽ tự lập sống riêng, không còn chút liên quan nào với nhà họ Cố nữa.
Bố Thích nghe thấy câu này thì sắc mặt trầm xuống, nụ cười bên khóe miệng cũng cứng lại, dường như có chút khó coi.
Ông ta vốn không chê Gố Hy là vì hai vợ chồng Hứa Trúc Linh và Cố Thành Trung đối xử với đứa con nuôi này rất bình đẳng, mọi người ai cũng biết chuyện này.
Cho nên những người đó nịnh bợ ông ta, không phải bởi vì mặt mũi của Cố Hy, mà vì nhà họ Cố đang chống sau lưng anh.
Ông ta kiên trì nhận Cố Hy làm con rể, cũng vì muốn trở thành thông gia của nhà họ Cố.
Bây giờ thì hay rồi, giỏ tre múc nước thành công dã tràng, cũng không biết nên giải quyết sao cho phải đây.
“Bà Gố, làm vậy… làm vậy thì nghiêm trọng quá rồi phải, lỗi cũng đâu phải lớn lắm đâu, sao có thể đuổi con cái ra khỏi gia môn như vậy chứ, chuyện này có phải quá nhẫn tâm rồi không?”
“Nhân tâm ư? Con gái ông đã thành thế này rồi, cũng may tốc độ lái xe của đối phương không nhanh lắm đấy, nếu không bây giờ con gái ông không biết sống chết ra sao đâu. Cho lúc trước chúng nó anh tình tôi nguyện diễn kịch, nhưng chuyện này đã loạn thành như vậy rồi, Cố Hy là đàn ông thì phải chịu trách nhiệm cho sai lâm mình gây ra chứ. Ông không cần khuyên tôi đây, trong lòng tôi đã quyết rồi.”
“Không… Không phải.” Bố Thích nóng nảy muốn nói gì đó, nhưng nhất thời lại không biết nói thế nào cho phải.
Hứa Trúc Linh chỉ nói đến đây, sau đó xoay người rời đi, bà cũng nói thêm sẽ lập tức triệu tập phóng viên mở họp báo nói về chuyện đuổi Cố Hy ra khỏi nhà.
Bà vừa đi, bố Thích lập tức luống cuống.
Nếu không công khai, những bạn bè thân thích nhà họ không biết, vậy mình cũng có thể giữ lại chút mặt mũi.
Một khi đã công khai cho mọi người đều biết, vậy thể diện của ông ta biết để đâu đây?
Ông ta vội vàng đuổi theo, Hứa Trúc Linh cũng cố tình bước chậm lại.
Mấy năm nay bà luôn ở bên cạnh tên cáo già như Cố Thành Trung, nên ít nhiều cũng biết chút thủ đoạn dọa người.
Đừng đánh giá cao người khác, cũng tuyệt đối không thể xem nhẹ.
Sau khi nghe thấy tiếng bước chân sua lưng, trái tim đang treo trên cổ họng cũng dần rơi xuống bụng.
Cá cắn câu rồi.
Chỉ cần bố Thích đủ tham lam là được, phàm là chuyện có thể dùng tiền để giải quyết, vậy không gọi là chuyện nữa.
“Bà Cố, khoan đã, tôi còn chuyện muốn nói.”
“Ông Thời, sao ông lại chạy tới đây, ông mau đi chăm sóc Uyển Nhi đi.”
“Chuyện đó… bà trừng phạt Cố Hy như thế có phải nặng quá rồi không, người trẻ tuổi ai mà không làm ra mấy chuyện hoang đường chứ, chỉ cần chúng biết hối cải nhận sai là được rồi, đứa nhỏ Cố Hy này vẫn là một nhân tài đáng đề bồi dưỡng, chắc chắn cậu ấy sẽ không tái phạm nữa đâu.”
“Loại người này sao có thể nuông chiều được chứ? Nó biết con gái ông có tình cảm với mình còn không biết tránh né, lại còn làm con bé càng lún sâu hơn, bây giờ lại biến thành kết quả như bây giờ. Nếu nó và con gái ông ở bên nhau, vậy cũng đang làm tổn thương đến trái tim con gái tôi đấy. Tôi ông đây đã làm cha làm mẹ rồi, chắc ông cũng có thể hiểu được tâm trạng bây giờ của tôi đúng không?”