Chương 3194
Tối hôm qua bố Thích vẫn trong dáng vẻ chỉ cần lợi ích, vậy mà hôm nay hoàn toàn thay đổi thành người cha hiền lành thương con gái, ánh mắt nhìn con gái đang hôn mê cực kỳ yêu thương.
Hứa Trúc Linh cũng rất khó xử, bà không ngờ Thích Uyển Nhi lại bị tai nạn.
“Ngài Thích khoan hãy tức giận, trước khi chuyện này còn chưa rõ ràng, ông không cần kích động vậy đâu. Nếu là chuyện con trai tôi, tất nhiên tôi sẽ cho anh một lời giải thích. Nếu thật sự là Cố Hy sai, tôi tuyệt đối sẽ không nuông chiều, chắc chắn sẽ cho Thích Uyển Nhi một công đạo.”
“Mọi người cứ chăm sóc Uyển Nhi trước đi, tôi và Cố Hy đi mua chút thuốc bồi bổ, Niệm Noãn, con về nhà chuẩn bị một ít thức ăn đi.”
Bà dẫn Cố Hy rời đi, sau khi tìm một chỗ khuất, nói: “Chuyện này vẫn chưa giải quyết xong à? Sao lại thành thế kia rôi?”
“Là do con sơ sót, không ngờ tâm cơ Thích Uyển Nhi lại thâm trầm như thế, kế này không thành lại tiếp tục nghĩ kế khác. Con và cô ta đã thỏa thuận cả rồi, ngay từ đầu con đã nố với cô ta tất cả chuyện này chỉ là giả, con chưa từng yêu cô ta. Nhưng cô ta vân nguyện ý ở bên con, ngoài tình cảm không thể cho ra, con cũng rất quan tâm đến nhà họ Thích, khi đó nhà họ Thích cũng lấy được không ít lợi ích.”
“Chuyện của con và cô ta thật ra không hề công khai, nhưng không ngờ bố cô ta gặp ai cũng nói, cuối cùng người tới cửa tặng quà cứ nối đuôi nhau không dứt, ông ta được không ít chỗ tốt. Bây giờ con và Thích Uyển Nhi nên hoàn toàn kết thúc, lại không ngờ cả nhà này lại quấn lấy con như vậy.”
“Mẹ, chuyện này cứ giao cho con, con sẽ xử lý thật tốt.”
“Xử lý thế nào? Hay dùng quyền ép người ta?
Tìm người đe dọa họ một trận ư?”
Bà tức giận nhìn anh một cái: “Mặc kệ Thích Uyển Nhi chơi tâm kế ra sao, chuyện cô ta bị thương nằm viện cũng bởi vì con khăng khăng muốn chia tay với cô ta. Nhà họ Thích đã năm được điểm này rồi, đến lúc đó bọn họ sẽ nói con đùa bỡn tình cảm, bội bạc người tai”
“Nếu con càng chèn ép, vậy con cũng không thoát khỏi liên can đâu, cả đời con sẽ bị chụp cái mũ là người đàn ông bội bạc. Chẳng lẽ con và Niệm Noãn ở bên nhau, con bé cũng phải gánh chịu những lời bêu xấu ấy cùng con sao?
Họ sẽ nói con vì con bé nên mới chia tay với Thích Uyển Nhi đấy.”
Cố Hy nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức trở nên thâm trâm hơn.
Đúng là do anh suy nghĩ không chu toàn, nhất thời cũng có chút khó khăn.
Mình không thể tự mình ra tay, vậy nên làm sao cho phải đây?
“Thích Uyển Nhi thật lòng với con, chẳng hiểu sao trong lòng con bé này lại nhiều tính toán như vậy chứ?”
Trước kia bà cũng không tiếp xúc với cô ta nhiêu, cứ nghĩ Cố Hy sẽ không nhìn aia người, cuối cùng không ngờ chuyện lại trở nên phức tạp như thế, cũng sắp đến độ một khóc hai nháo ba thắt cổ rồi.
Lúc bà tới bệnh viện, con nhóc Niệm Noãn kia sắp bị dọa đến choáng váng.
Cũng may cô ta không sao, nếu không chắc chắn Niệm Noãn sẽ lưu lại bóng ma tâm lý.
“Đúng rồi, tài xế gây chuyện kia đâu rồi? Anh ta đang lái xe bình thường, là do Thích Uyển Nhi đột nhiên xông vào đường cái, cho dù mắc sai lâm nhưng cũng không phải chuyện gì nghiêm trọng, sao tự dưng lại quay đầu bỏ chạy thế chứ?”
Bà đột nhiên nghĩ đến chuyện này, cứ cảm thấy có chút gì đó không ổn lắm.
Tài xế kia cũng không phải bên sai, cùng lắm thì chỉ bị phạt tiền hoặc thu lại bằng lái, cũng không quá nghiêm trọng.
Đối phương đụng người ta, sau đó lập tức bỏ trốn.