Chương 3193
Nhưng Gố Hy cũng là người đàn ông cô yêu mà.
“Thật… Thật xin lỗi.”
Cô vất vả lắm mới tìm lại giọng nói của mình, Thích Uyển Nhi nghe vậy thì sắc mặt cứng đờ, nước mắt long lanh †reo trên lông mi giống như liac nào cũng có thể rơi xuống.
“Tôi không có cách nào quyết định được chuyện Gố Hy chọn mình sẽ ở bên cạnh ai, đây là chuyện của anh ấy. Anh ấy không phải đồ vật mà có thể trả lại rồi đẩy đi. Lúc anh ở bên cạnh cô, tuy tôi rất thích anh, nhưng lại không hề vượt quá điểm mấu chốt.
Tôi thậm chí còn thiệt tình chúc phúc cho cậu, còn coi cậu như chị dâu.
Cậu nói cậu mang thai, tôi nghĩ đủ cách để khiến cậu và đứa bé được thoải mái, cố ý xa cách Cố Hy nữa.”
“Nhưng… Nhưng bây giờ tôi mới biết được hai người chỉ là giả, tôi cũng muốn tranh thủ vì hạnh phúc của mình một chút…” Cô cắn cắn môi, dùng hết sức lực cả người để nói ra những câu này.
Hai mắt Thích Uyển Nhi đâm lệ mông lung nhìn cô, yếu ớt thu tay lại, nên khóe miệng hiện lên một nụ cười trào phúng.
“Cố Niệm Noãn, cô đang chơi tôi sao?
Sao nhiều năm thế mà cô không tranh thủ, bây giờ cô lại muốn tranh với †ôi phải không?”
“Không phải tranh…” Cô còn chưa nói xong, không ngờ cô ta đột nhiên đứng dậy, chạy về phía đường cái.
“Một khi đã như vậy, là do cô ta ép chết tôi đấy nhé!”
Dứt lời, cô ta trực tiếp đứng giữa đường cái, lập tức đối diện với một chiếc xe đang lái tới.
Hiện tại đang là giờ đi làm, trên đường đừng nói xe, ngay cả bóng người cũng không có.
Nhưng chiếc xe này sớm muộn gì không xuất hiện, vậy lại cố tình vọt tới ngay lúc này.
Rầm- cô vọt tới bên cạnh đường cái nhưng đã không còn kịp nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thích Uyển Nhi bay xuống từ trên kính chắn gió xuống, trên trán toàn là máu, cả người ngã dưới đầu xe, rất nhanh đã rơi vào hôn mê.
Cô nhanh chóng che miệng lại, đồng tử cũng co lại.
Mà giờ phút này, chiếc xe kia nhanh chóng quay đầu lùi về phía sau, tài xế gây chuyện lại lập tức bỏ trốn.
Tài xế che vành nón xuống thật thấp, khóe miệng hiện lên một nụ cười đắc ý cười.
Cố Niệm Noãn rất nhanh đã phản ứng lại, vội vàng bấm 120, sau đó gọi điện thoại cho Cố Hy.
Xe cứu thương rất nhanh đã đưa người tới bệnh viện.
Vết thương không nặng lắm, cũng may tốc độ lái xe của đối phương không: phải rất nhanh nên chỉ bị chấn động não nhỏ, mấy chỗ gãy xương ít nhất cũng phải tĩnh dưỡng một tháng Bởi vì Thích Uyển Nhi bị tai nạn nên Hứa Trúc Linh và Bố mẹ Thích nhanh chóng tới bệnh viện.
Mẹ Thích thở ngắn than dài lấy nước mắt rửa mặt, trên mặt bố tHời lại vô cùng nặng nề, giọng điệu cũng không mấy tốt đẹp: “Bà Cố, tôi biết nhà họ Gố là danh môn vọng tộc, nhưng cũng không thể ức hiếp người ta như vậy được. Con gái tôi và con trai bà đang yêu đương tốt đẹp, vậy mà đêm qua cậu ra đột nhiên tới nhà tôi nói muốn chia tay, còn nói chuyện này chẳng qua chỉ là giả nữa?”
“Cậu ta cũng không phải đứa trẻ nữa, sao có thể xem chuyện tình cảm như trò đùa được? Con gái tôi tối qua lấy nước mắt rửa mặt, cả đêm không hề có giấc ngủ ngon. Sáng hôm nay lại bị con gái bà ép cho bị tai nạn thế này?
Chẳng lẽ cả nhà bà muốn hại chết con gái tôi sao?”
“Nếu đã vậy, cho dù phải cá chết lưới rách với các người, tôi cũng muốn †ìm ra một lời giải thích cho con gái tôi, nói cho thiên hạ này biết người nhà họ Cố rốt cuộc có khuôn mặt gì.”