Chương 3188
Hốc mắt Bạch Hoan Hoan bắt đầu ửng hồng, năm đó bà cũng là một cô gái mạnh mẽ gan dạ, nhưng hiện tại đã đến tuổi làm cha làm mẹ, con cái cũng lớn cả nên bà cũng thu lại hoen rất nhiều.
Thấy Ôn Thiên Ân khoan dung độ lượng, vì người khác mà hy sinh chính mình như thế, bà càng đau lòng hơn.
Nếu có thể bà cũng hy vọng anh ta có thể ích kỷ một chút, dành chút gì đó về mình.
Đứa con trai ngốc này của bà thật sự làm người ta rất đau lòng.
Ôn Thiên Ân nghe vậy thì chỉ bật cười, anh ta giả vờ như rất thoải mái, nhưng không ngờ nụ cười trên môi lại dần bắt đầu chua xót, căn bản không kìm nén được sự khó chịu.
Bạch Hoan Hoan đều nhìn thấy hết, đáy lòng cũng quặn đau, chuyện gì cũng hiểu nhưng lại không biết nên giúp đỡ anh ta thế nào.
Con cháu có phúc của con cháu, có lẽ nên để bọn họ tự quyết định.
“Mẹ, con muốn một mình yên tĩnh một chút.”
“Được, mẹ không làm phiền con nữa.
Cuối cùng trong phòng cũng yên tĩnh lại, bây giờ chỉ còn một mình anh ta.
Anh ta tắt đèn, trong phòng lại bắt đầu rơi vào bóng tối.
Nằm trên giường nhưng lại rất khó đi vào giấc ngủ, anh ta mở to mắt nhìn trần nhà, cuối cùng đau khổ nhắm mắt lại.
Cam lòng không ?
Đương nhiên không cam lòng…
Nhưng, anh ta có thể làm gì bây giờ?
Hôm sau, vừa sáng sớm Cố Niệm Noãn đã rời giường, động trời tự dưng xuất hiện trong phòng bếp giúp mọi người nấu bữa sáng.
Hứa Trúc Linh dậy sớm, thấy cảnh này thì có chút kinh ngạc.
Cố Hy không phải con đẻ của mình, nhưng tài nấu nướng lại do bà truyền dạy cho.
Mà cô mười ngón cũng không dính nước, căn bản không hề hứng thú với chuyện bếp núc, tự dưng hôm nay lại hứng lên, chắc chắn sẽ khiến cái bếp này nổ tanh bành.
“Con mau ra đây, còn đang mang thai đấy, nếu bị đụng vào đâu thì sao hả?”
Bà vội vàng kéo Cố Niệm Noãn ra ngoài.
“Mẹ…” Sắc mặt cô đỏ lên, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
“Làm sao vậy hả?”
“Thật ra… con không mang thai.”
Cô nhỏ giọng nói bên tai Hứa Trúc Linh.
“Gì cơ? Con không mang thai àI”
Hứa Trúc Linh khiếp sợ không thôi, âm điệu cũng cao hơn mấy phần.
Cố Niệm Noãn lập tức cảm thấy bối rối, vội vàng bảo bà nói nhỏ một chút, sau đó kéo bà đến chỗ khuất.
Cô cũng không còn cách nào khác, đành phải nói hết đầu đuôi ngọn ngành tất cả mọi chuyện.
Thích Uyển Nhi nói với cô mang thai, cô mua quần áo trẻ con thì bị Cố Hy hiểu lầm, sau đó đâm lao phải theo lao, cuối cùng Cố Hy cứ khăng khăng chịu trách nhiệm.