Chương 3186
Thấy anh rời đi, tâm trạng Niệm Noãn bắt đầu rối bời, tuy đã được như mong muốn nhưng vẫn cảm thấy mình rất đê tiện, dựa vào thủ đoạn tồi tệ kia mới có được Cố Hy.
Vậy còn Uyển Nhi thì sao?
Cô nên làm gì bây giờ?
Cho dù cô ta sai lầm thế nào đi nữa, nhưng thích Cố Hy cũng không phải là chuyện sai trái gì.
Trong lúc nhất thời, trong lòng cô giống như hộp gia vị bị nghiêng ngả, cảm thấy ngũ vị trần tạp.
Cô cầm di động, đang lúc rối rắm xem có nên gọi điện thoại cho Thích Uyển Nhi hay không, ai ngờ lại nhận được điện thoại của Ôn Thiên Ân.
“Anh Thiên Ân?”
“Em ngủ rồi sao?”
“Vẫn chưa.”
“Lúc nấy nhìn thấy Cố Hy đi ra từ †rong phòng em, anh nghĩ có lẽ em còn chưa ngủ, lại có chút lo lắng nên gọi điện thoại hỏi thăm em một chút. Nếu kết cục của chuyện này đã định sẵn, vậy em cứ yên tâm đi, đừng nói chuyện mìn giả vờ mang thai nha, sau này anh sẽ †ìm cơ hội giải thích thay em.”
“Nhưng mà… em làm như vậy có phải quá đê tiện rồi không? Rõ ràng không có con, vậy mà lại lừa dối Cố Hy, em cảm giác ta mình đang lừa gạt tình cảm của anh ấy. Hơn nữa, em làm như vậy lại cảm thấy rất có lỗi với người chị em tốt kia của mình, dù sao bọn họ cũng là một đôi mà. Chỉ sau một ngày anh ấy đã trở thành bạn trai em, thậm chí bọn em còn sắp kết hôn nữa? Nghĩ lại cũng cảm thấy có chút… Không thể tưởng tượng được.”
“Em không muốn gả cho cậu ấy sao?”
“Không phải, em đang… Áy náy thôi, cảm giác mình quá tiểu nhân, quá hèn hạ.”
Ánh mắt cô ảm đạm không hề có ánh sáng, trong lòng cũng hiện lên áp lực rất lớn, không hiểu trời xui đất khiến kiểu gì mà lại gây nên hiểu lầm lớn như vậy.
Cô không chỉ không giải thích, ngược lại càng khiến hiểu lâm này tiếp tục lên men, càng ngày càng nghiêm trọng.
Ôn Thiên Ân nghe vậy thì giọng nói vẫn rất dịu dàng ôn hòa, dáng vẻ không nhanh không chậm khiến người nghe cảm thấy thoải mái.
“Chuyện này cũng phải trách cậu ấy, cậu ấy cũng coi như là chủ mưu mà, nếu thật sự truy cứu, vậy hai người họ sẽ chỉ trách anh thôi, em cứ giả vờ như không biết gì cả là được. Tuy thủ đoạn lừa gạt này đúng là không sáng suốt gì, nhưng em chưa bao giờ chủ động yêu cầu Cố Hy gánh vác trách nhiệm cả. Là cậu ta chủ động đứng ra yêu cầu chăm sóc em, cưới em mà.”
“Gòn về chuyện người bạn thân kia, nếu quan hệ giữa bọn họ rất minh bạch, vậy em cần gì phải đau khổ nữ, rõ ràng là bọn họ lừa em trước mà.”
Tuy Ôn Thiên Ân nói có vẻ rất có lý, câu chữ rõ ràng, nhưng cô vẫn cảm thấy lòng có chút bất an, dường như chỗ nào đó kì lạ.
Lúc này cô giống như một đứa trẻ làm sai chuyện, trong nội tâm không được cứu rỗi.
“Em tin lời của Cố Hy là thật đúng không? Gậu ấy và cô Thích kia rất minh bạch, không hề có chuyện nào vượt qua ranh giới cả, dù em em cũng từng nhìn thấy cảnh ngắn mập mờ kia rồi.”
Giọng điệu của Ôn Thiên Ân thâm trầm hơn vài phần.
Mặc dù kết cục của chuyện này đã định, hơn nữa còn do một tay mình đẩy thuyền, nhưng trong tim anh ta vẫn không muốn chịu thua.
Cô cứ tin tưởng Cố Hy như vậy sao, cho dù đã nhìn thấy hai người đó mập mờ bên nhau ngày đó.