Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3185




Chương 3185

“.” Cố Niệm Noãn đã hoàn toàn choáng váng, chuyện này cô vốn không hề có kí ức gì cả, nghe anh nhắc nhở thế thì mọi chuyện dần hiện ra.

Cuối cùng cô cũng nhớ ra rồi! Đêm đó sốt đến mê mang, còn cho rằng mình là Hoàng Thượng, mà anh lại là sủng phi duy nhất của mình, cuối cùng còn đùa giỡn trắng trợn, nói rất nhiều lời mập mờ.

Trời ạ! Tại sao cô lại như thế chứ, mật mũi sắp ném đến tận Thái Bình Dương rồi.

“Anh… hình như em hơi mệt rồi, em muốn dưỡng thai một chút, ngủ trước đây…” Cô rất muốn chạy trốn thật nhanh.

“Xem ra em nghĩ ra rồi.”

Cố Hy bất đắc dĩ nói.

“Vậy… Vậy chẳng lẽ anh cũng không thuận tay đẩy thuyền à? Dứt khoát… Dứt khoát thị tẩm là được rồi mà.”

Cô không được tự nhiên nói.

“Đúng vậy, nếu đêm đó anh muốn em, vậy đứa bé trong bụng em hiện tại là của anh rồi. Quan tâm những lời nói độc ác của người đời làm gì chứ, chỉ cần anh không thẹn với lương tâm là được rồi. Anh chưa từng ham hố quyền thế của nhà họ Cố, chưa từng muốn gia tài bạc tỷ gì đó, thứ anh muốn…từ trước đến nay cũng chỉ mình em thôi. Vì sao phải giấu giếm chứ, còn muốn giao em cho người tốt hơn nữa?”

“Giao cho những người khác, sao anh lại có thể yên tâm được? Niệm noãn!”

Anh lẩm bẩm niệm tên cô, đây cũng là lần đầu tiên cô nghe Cố Hy gọi tên mình thâm tình như thế.

Thật sự… rất mê người, giọng nói trầm thấp khàn khàn, sự ấm áp mang theo chút mê hoặc làm người ta mơ màng.

Cô vẫn luôn cho rằng Cố Hy không thích mình, cùng lắm chỉ xem mình như em gái mà thôi, không nghĩ tới anh lại che giấu tình cảm của mình sâu như vậy, hôm nay cuối cùng cô mới biết được đáy lòng anh có mình hay không!

Cô cứ cảm giác mình giống như đang nằm mơ.

“Chuyện đó… Cố Hy, em hơi mệt nên muốn nghỉ ngơi, hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện rồi, em muốn ngủ một giấc thật ngon.”

Cô biết, dưới tình huống này thì sao có thể ngủ ngon được?

Cố Hy đau lòng nhìn cô, lo lắng cơ thể Niệm Noãn không tốt, nói: “Vậy em nghỉ ngơi cho tốt đi.”

Thấy cô lên giường đắp chăn xong xuôi, anh mới xoay người rời đi.

Lúc nhìn thấy anh đóng cửa đi ra ngoài, cô lại không nhịn được gọi Cố Hy lại.

“Cố Hy… Đứa nhỏ này không phải của anh, vậy anh cũng có thể coi nó như con ruột sao?”

“Chỉ cần đứa nhỏ này do em sinh là được.”

“Nhưng mà… “Không nhưng nhị gì hết, cho dù chúng ta sẽ có con của mình, nhưng anh vẫn sẽ đối xử với nó thật tốt. Phụ nữ mang thai không nên nghĩ quá nhiều đâu, nhanh nghỉ ngơi đi.”

“Nếu không có đứa nhỏ này, có phải anh định mãi mãi không nói cho em biết anh thích em không? Cũng sẽ không lấy hết can đảm để bước lên phía trước một bước, ở bên cạnh em? Nếu Ôn Thiên Ân đồng ý chăm sóc em, vậy có phải anh cũng định án binh bất động, nếu…” Cô còn muốn nói tiếp, ai ngờ đã bị Cố Hy cắt ngang.

“Trên đời này không bao giờ có nếu nưu cả.”

„.

Câu nói này làm cô á khẩu đến mức không thể nói gì được nữa.

Đúng vậy, trên đời này không bao giờ có nếu như, nhưng cô lại rất muốn biết đáp án nếu như đó.