Chương 3183
“Được được rồi, mấy lễ nghĩa này có vẻ cổ hủ quá rồi đấy. Các con đi lên trước đi, bố và mẹ con còn có chuyện muốn nói.”
“Đúng vậy.”
Cố Hy dẫn Niệm Noãn di lên lầu.
Vì có hai đứa trẻ ở đây nên Hứa Trúc Linh vẫn kìm nén không nổi giận, hiện tại hai người đều đi lên lầu, bà mới hoàn toàn lộ ra.
“Chuyện gì anh cũng biết, đúng không hả? Vậy là anh luôn gạt em phải không? Đúng là gan lớn thật đấy!”
“Vợ à, em… en nghe anh giải thích đã, anh thật sự không phải cố ý giấu giếm em đâu. Chẳng qua tính cách này của em không đủ trầm ổn, nếu như em – biết chuyện này, em còn có thể đối xử với hai đứa nhỏ như bình thường nữa không? Chắc chắn sẽ đâm thủng lớp giấy mỏng manh cuối cùng này, em chỉ biết gây thêm phiền phức chứ không giúp gì được cả. Cho nên anh mới không nói cho em, để hai đứa nhỏ tự mình giải quyết. Em xem đi, không phải đax giải quyết xong rồi sao?”
“Tính cách em không đủ trâm ổn à?
Em gây thêm phiền phức chứ không giúp được gì phải không? Được lắm, Cố Thành Trung, anh muốn chết hay không muốn sống nữa thế hả! Thế mà em lại không biết con trai em thích con gái em, mà con nhóc kia cũng thích thằng nhóc đo. Chúng ta bắt đầu tính sổ naoc!”
“Vợ à… đừng mà… vợ à!”
Lúc này hình ảnh dưới lầu đã vô cùng thê thảm.
Cố Hy dẫn Cố Niệm Noãn trở về phòng, bầu không khí trong phòng dường như cũng dần trở nên kì lạ hơn rất nhiều.
Khuôn mặt Cố Niệm Noãn đỏ bừng, vừa vui mừng vừa xấu hồ.
“Anh… anh thích em từ khi nào thế?”
Cô nhanh chóng phá vỡ sự bình tĩnh kia, tò mò hỏi.
“Anh không biết nữa, hình như mấy năm nay chỉ thích một mình em.”
“Trùng… trùng hợp thật đấy, em cũng vậy, em cũng không biết mình thích anh từ khi nào nữa.”
“Nhưng anh từ chối em là vì sợ những người bên ngoài rảnh rỗi nói ra nói vào. Những năm nay anh cũng rất cực khổ rồi, vì không muốn tranh giành gia sản mà từ bỏ hết mọi thứ.”
“Thật ra bọn em đều biết rõ anh sẽ không làm tổn thương đến mọi người hay phản bội nhà họ Cố, vì sao anh cứ cố chấp như vậy hả, vì sao cứ để mình uất ức?”
“Anh muốn những người khác yên tâm cũng vì đề mọi người được an toàn, anh không muốn bọn họ nghĩ anh em chúng ta có ác cảm với nhau. Bố mẹ có thể coi anh là người trong nhà, nhưng anh thật sự không thể không xem mình là người ngoài được, mọi chuyện đều phải giữ lấy một nửa, nếu không anh đúng là không hiểu lễ nghĩa.”
“Bố mẹ nuôi nấng anh thành người, anh cũng mắc nợ nhà họ Gố rất nhiều.
Cho nên… chỉ có thể lựa chọn như thế, nếu anh Thiên Ân chấp nhận đứa nhỏ này, anh cũng hy vọng…ˆ Anh còn chưa nói xong, sắc mặt Cố Niệm Noãn đã lập †ức trâm xuống.
“Nếu anh Thiên Ân nguyện ý nuôi đứa nhỏ này, vậy anh sẽ không thắng thắn như bây giờ, đúng không?”
“Đúng… Những lời này sẽ mãi mãi chôn sâu vào trong lòng anh, một chữ cũng sẽ không lộ ra bên ngoài.”
“Anh…” Cố Niệm Noãn tức giận đến mức cả người run lên, anh thật sự sắp khiến cô tức chết rồi.
“Anh… anh chọc em tức giận rồi đấy?
Nóng giận không tốt cho cơ thế, nếu như đứa bé có chuyện gì…” Cô còn chưa nói xong câu này, Cố Hy đã lập tức nóng vội, nhanh chóng đỡ cô ngồi xuống.