Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3176




Chương 3176

“Cô Thích, tôi và cô từ đây sẽ đường ai nấy đi, cô tốt nhất nên giải thích với em gái tôi một chút về đứa bé giả dối này từ đâu mà có đi, nếu không tôi sẽ không bỏ qua đâu!”

“Cố Hy… anh, sao anh có thể như thế bạc tình, em làm như vậy là vì quá yêu anh, em muốn ở bên anh thì có gì sai chứ? Em muốn được anh quan tâm mà thôi, là do em sai sao?”

“Cố Hy, sao anh có thể đối xử với em như thế, em không đồng ý, em là bạn gái của anhl”

“Cô hy vọng tôi gọi phóng viên mở họp báo nói cho toàn bộ Đà Nẵng biết mối quan hệ thật sự của chúng ta sao?”

“Anh… Trong lúc nhất thời sắc mặt của Thích Uyển Nhi vô cùng khó coi, đôi mắt đỏ bừng, nước mắt cũng liên tục đảo quanh hốc mắt nhưng lại không hề rơi xuống, bởi vì sự quyết liệt này của Cố Hy, bởi vì anh quá bạc tình.

Thật sự… Quá độc ác, anh giống như cưồng phong quét đến, không cho cô ta bất kỳ cơ hội thở nào.

Hơn nữa anh cũng không định cho cô ta mặt mũi, cho nên mới trực tiếp tới nhà họ Thích nói rõ ràng trước mặt bố mẹ cô ta như thế.

Sau này bố mẹ làm sao ngẩng đầu trước mặt những bạn bè thân thích đây?

Lúc trước dính nhiều hào quang của nhà họ Cố như vậy, nhưng bây giờ thì sao, bọn họ đã lập tức bị đánh cho hiện nguyên hình rồi?

“Những gì nên nói tôi đã nói xong rồi, tạm biệt.”

Gố Hy lạnh lùng thả cổ tay cô ta ra, sau đó không hề quay đầu mà xoay người rời đi.

“Đừng đi, đừng đi mà, Cố Hy…” Cô ta muốn đuổi theo anh nhưng lại bị trẹo chân, chật vật ngã trên mặt đất.

“Uyển Nhi!”

Mẹ Thích bước lên đỡ cô ta, cô ta cảm giác như mình đau đến xuyên tim, ˆ nhưng từ đầu tới cuối Cố Hy chưa từng quay đầu lại nhìn cô ta thêm một cái.

Cô ta khóc nức nở khiến mẹ Thích không ngừng an ủi, bố Thích chỉ đi qua đi lại, thở ngắn than dài trong phòng khách.

“Tại sao lại như vậy, con nên nói cho bố mẹ quan hệ thật sự của hai đứa từ trước chứ, nếu vậy bố mẹ cũng sẽ không nói cho bạn bè thân thích, bây giờ thì hay rồi, con và Cố Hy chia tay, bọn họ sẽ nghĩ sao đây. Chắc chắn cho rằng con bị Cố Hy vứt bỏ thôi, sau này ra ngoài làm sao dám nhìn mặt người ta?”

“Con thật vô dụng, ngay cả một thăng đàn ông mà cũng không giữ được, sinh con ra làm gì chứ, không bằng bố mẹ sinh đứa con trai để sau này nối dõi tông đường, con đúng là đồ vô dụng!”

Bố Thích nói chuyện cực kỳ khó nghe, dáng vẻ chỉ hận rèn sắt không thành thép.

Trong lòng chỉ hy vọng con gái mình bay lên đầu làm phượng hoàng, nhưng hiện tại cuối cùng lại không có gì cả.

“Thôi, ông đừng nói nữa, con gái đã rất đau lòng rồi! Uyển Nhi, con đừng khóc, chuyện này rồi cũng sẽ qua thôi, chúng ta không trèo cao được đến nhà họ Cố đâu, tìm một nhà nào môn đăng hộ đối chút là được.”

Mẹ thời vẫn rất đau lòng cho con gái.

“Hừ, có nhà nào có thể so được với nhà họ Cố chứ, cho dù là một đứa con nuôi, chỉ cần nó họ Cố thì đều không thành vấn đề.”

“Con sẽ không để bố mẹ mất mặt đâu, con sẽ dân bố mẹ vào cuộc sống giàu có của hào môn. Cố Hy nợ con, vậy – con sẽ đòi lại hết.”

Thích Uyển Nhi nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi nói, giống như đang thề thốt.

“Con… con muốn làm gì hả?”