Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3155




Chương 3155

“Từ lúc bị thương đến giờ anh cứ mãi không chịu gặp em, em muốn nhìn anh một chút.”

“Vậy được, anh đưa em đi.”

Ôn Thiên Ân gọi điện thoại cho anh trước, sau khi biết giờ này mà Cố Hy vẫn còn ở văn phòng thì lập tức lái xe qua.

Cố Hy cũng báo với trợ lý rằng Ôn Thiên Ân muốn tới đây, lát nữa trực tiếp dẫn anhta lên là được.

Anh không biết Cố Niệm Noấn cũng đi theo.

Rất nhanh đã đến trước phòng làm việc.

“Anh làm việc đến giờ này rồi, ăn chút gì được không?”

“Tôi không đói bụng, cô cũng không cần lo lắng như vậy.” Anh thản nhiên nói.

“Anh đừng như vậy nữa, miệng vết thương sao mà khép lại được đây, gần đây anh vì vụ án tài chính của công ty mà đã đau đầu rất lâu.”

“Không sao đâu, cơ thể tôi tôi hiểu nhất.”

Thích Uyển Nhi dùng mọi cách chăm sóc ân cần, nhưng Cố Hy luôn có lý do để từ chối, cô ta cũng hết cách, không biết nên làm thế nào mới được.

Đúng lúc này, cô ta thấy bóng dáng bên ngoài lớp rèm cửa sổ, hai người đang nói chuyện với trợ lý, tất nhiên không để ý đến phía cửa.

“Tôi đi gõ cửa trước.” Trợ lý nói.

Khoảnh khắc cửa mở ra, Thích Uyển Nhi giơ chân ra, vừa lúc ngã vào trong ngực Cố Hy, sau đó kéo cúc áo làm lộ một mảng ngực của anh.

Người ngoài thấy thế còn tưởng hai người đang làm chuyện gì đó thân mật lắm.

Cố Niệm Noãn thấy cảnh tượng này chỉ cảm thấy cực kỳ chói mắt, cũng vô cùng đau đớn.

Hai chân cô giống như bị rót chì, nặng nề đến mức không bước được một chút.

Lúc ngoài cửa cô còn hỏi trợ lý, sợ khi gặp Cố Hy, anh sẽ không chịu nói.

Trợ lý nói miệng vết thương của anh cứ vỡ đi vỡ lại nên vẫn chưa khỏi, Cố Hy cũng không quan tâm đến cơ thể của mình, cũng may Thích Uyển Nhi lúc nào cũng ở bên cạnh chăm sóc.

Cô coi như nhẹ nhàng thở ra, nhưng hiện tại dường như chuyện này đang Ề mắc trong cuống họng. | Thích Uyển Nhi chăm sóc anh như vậy sao?

Khó trách trợ lý nói vết thương của anh cứ vỡ đi vỡ lại, nếu cứ “Làm lụng vất vả quá độ” thế này, đúng là rất lâu khỏi.

“Niệm Noãn, sao cậu lại tới đây?

Cũng chẳng gọi điện thoại báo trước cho mình nữa…” Vẻ mặt Thích Uyển Nhi ngại ngùng, giống như vừa rồi bọn họ thật sự làm chuyện gì đó rất xấu hổ.

Cô ta nhanh chóng đứng dậy, sửa sang lại quần áo một chút, sau đó vuốt mái tóc đang lộn xộn của mình.

Sau khi Cố Hy nhìn thấy thì không khỏi nhíu chặt mày, không thể không thừa nhận Thích Uyển Nhi còn biết diễn kịch hơn cả anh, người trước người sau giống như một kẻ hai mặt.

Nhưng anh lại không thể vạch trần, chỉ có thể diễn tiếp với cô ta.

“Anh Thiên Ân, tôi còn tưởng chỉ mình anh tới, không ngờ anh lại dẫn Niệm Noãn theo. Tôi đã không sao rồi, cũng không còn sớm nữa, anh nên đưa.

cô ấy về đi.” Anh nhàn nhạt nói.

“Em… Tới không đúng lúc rồi.”

Cố Niệm Noãn năm chặt tay, móng tay đâm thật sâu vào da thịt trong lòng bàn tay, có chút đau đớn.