Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3120




Chương 3120

Không ngờ cô ấy lại lẩm bẩm nhắc mãi tên của mình.

Trái tim anh khế run lên.

Nhưng một giây sau đó…

“Anh là cái đồ con rùa rụt cổ đáng chết… Vì sao… Vì sao lại không thích em chứ? Vì sao cứ đẩy em cho người khác? Anh có biết em thích anh cỡ nào hay không hả?”

“Em thật sự… Rất thích anh mà…”

Cô vừa nói, nước mắt lại bất giác lăn dài khỏi khóe mắt, làm ướt những sợi tóc mái hai bên tai.

Anh đứng đó nhìn cô, ánh mắt anh lúc này dịu dàng đến không thể kể siết, hoàn toàn không giống bộ dạng thấu đáo lạnh lùng ngày thường.

Trái tim của Cố Hy cũng không phải làm bằng sắt lạnh, cũng không phải ấp mãi không nóng. Mà là anh đã sớm đem tất cả tình cảm dịu dàng của mình trao cho một người rồi.

Dưới vỏ ngoài lạnh băng kia là một trái tim nóng rực như lửa đỏ.

Cố Hy thương tiếc vuốt ve gương mặt cô, anh dùng lòng bàn tay ấm áp của mình để lau đi những giọt nước mắt còn đọng trên khóe mắt của cô, lúc này đây ánh mắt cậu chứa đầy thương yêu vô tận.

“Niệm Noãn…’ Anh cất tiếng gọi đầy thâm tình.

Ngay lúc ấy, Cố Niệm Noãn đột nhiên mở bừng mắt ra, ánh mắt cô mơ màng và ướt át nhìn anh, nhìn cô giống như một con thú nhỏ vậy.

Cố Hy lập tức thu hồi lại tất cả sự dịu dàng trên người, sắc mặt lập tức trở – nên lạnh như băng, ánh mắt của anh cũng nhìn sang chỗ khác.

“Em tỉnh rồi à?”

“Vì sao… Trong giấc mộng của em, mà anh vẫn là cái bộ dạng hung dữ như vậy chứ? Thật khiến người ta chán ghét mà, anh không thể đối xử với em dịu dàng hơn một chút sao?”

“Sốt đến hồ đồ rồi sao?” Anh nghe vậy thì nói lại, vừa nói vừa giơ tay sờ lên trán cô, lại nóng hơn rất nhiều rồi, không phải bác sĩ nói sẽ từ từ hạ sốt sao? Sao lại chuyển biến xấu như vậy chứ?

Trong lòng Cố Hy nóng như lửa đốt, anh đang chuẩn bị đứng dậy đi tìm bác Sĩ thì kết quả… Bàn tay nhỏ nóng hổi của cô đột nhiên túm chặt lấy cổ tay của anh.

“Đừng đi… Xin anh đừng đi được không?”

Cô run rẩy lên tiếng, trong giọng nói còn mang theo tiếng khóc nức nở.

“Anh ở cạnh em thêm một chút đi, cho dù chỉ là giấc mơ thì em cũng không dám cầu mong xa vời. Em biết anh đã có bạn gái, hơn nữa đó còn là bạn thân của em, em đều biết hết…”

“Em không có tư tâm, anh xem em như em gái, vậy em cũng chỉ xem anh như anh trai có được không? Nhưng vì sao… Đến tình cảm anh em mà anh cũng không cho em chứ?”

“Vì sao…”

Càng nói cô ấy càng rơi nước mắt nhiều hơn, khiến Cố Hy có chút luống cuống.

“Đừng khóc.”

Giọng nói của cậu khàn khàn và mang theo chút khẩn trương vang lên.

Cô ôm chặt lấy anh, cảm thấy giấc mộng này sao lại chân thật như vậy.

Thân thể anh thật ấm áp, biểu cảm trên gương mặt cũng rất tỉnh tế, quả thực rất giống như cảnh tượng thật sự vậy.

Cô giống như con gấu Koala không chịu buông tay mà ôm chầm lấy anh.

Cố Hy bất lực, ngón tay cứng đờ, lưng thẳng và hai bàn to lớn của anh thì buông thống xuống hai bên. Trong lúc nhất thời, anh cũng không biết nên làm gì tiếp theo.