Chương 2987
Cô gật đầu và không nói gì.
Ngày hôm sau, Carol gửi tin cho Dương Nguyệt và xác định các điều kiện thương lượng.
Tổng cộng có hai điều kiện, một là vay tiền từ hoạt động rửa tiền của nhà họ Cố, và hai là yêu cầu mua súng ở chợ đen dưới danh nghĩa Cố Thành Trung.
Hai cái này dù cái nào bị phát hiện thì cũng đều là đường chết.
Nếu anh đồng ý, và nghe theo bọn họ, anh sẽ có cơ hội gặp Carol.
Cố Thành Trung đồng ý mà không do dự.
Carol cũng cảm thấy sảng khoái và yêu cầu anh đến cuộc hẹn một mình và gặp gỡ ở một quán trà bình thường.
Quán trà không được nhiều người biết đến, những người đến quán đều là những người rất bình thường.
Họ yêu cầu một chỗ ngồi riêng, và Carol cũng đến cuộc hẹn một mình.
“Anh Gố, thật là vinh dự cho tôi khi tình cờ được gặp gỡ anh thế này.” Anh †a cười nói.
“Anh Garol chịu gặp tôi khiến tôi thấy khá yên tâm, nhưng anh thậm chí còn không đưa theo một người nào sao?”
“Đến tuổi nào rồi, chẳng nhẽ ông chủ hai bên lại phải mang theo bốn năm đứa em, súng và dao trong tay, chém nhau và giết nhau sao? Đây là thời kỳ yên bình, và tôi đã rửa tay gác kiếm đã được vài năm. Ở đảo Sương Mù, tôi chỉ lo hậu cần và cải thiện ăn uống cho người bên dưới. Tôi cũng chẳng làm chuyện gì xấu cả.”
“Thật không? Thế thì sao tôi lại nghe nói người của anh bắt cóc, gi ết chết con tin?”
“Đây là do bọn người ở dưới vừa ngu dốt vừa bốc đồng. Bọn họ vừa thoát khỏi trại giam khá là kích động, nói một lời không vừa ý thì lại muốn đánh muốn giết. Tôi nghiêm khắc giáo dục bọn họ rất nhiều. Xã hội văn minh, phải văn mỉnh lên!” Carol miệng cười như không cười nói: “Đúng rồi, không biết rằng yêu cầu của tôi anh Cố đây có chấp nhận không.”
Cố Thành Trung trực tiếp thoát ra khỏi hoàn cảnh lạnh nhạt vừa rồi nói: “Tập đoàn Gố Linh có công ty con ở Hồ Chí Minh do anh trai Cố Thiện Ninh của tôi quản lý. Nếu muốn hợp tác lâu dài cần thật ổn định, phải thật đáng tin. Nếu anh muốn dùng trụ sở, tôi sợ rằng rủi ro quá lớn. Anh cũng biết nhà thông gia của tồi là nhà họ Quý, bọn họ vốn là không có tình cảm, chỉ giúp việc có lý chứ không giúp vì tình thân.”
“Nếu tôi phạm tội, Tôi e rằng cô ấy sẽ là người đầu tiên tự mình phơi bày Ni tôi.
“Vậy anh muốn thế nào?”
“Tôi có thể hứa với các điều khoản của anh là rửa tiền cho anh, nhưng tôi không thể sử dụng trụ sở, nhưng tôi có thể sử dụng chi nhánh. Cho dù có gây ra thiệt hại, tôi cũng không cảm thấy đau khổ. Sức sống của tập đoàn Cố Linh sẽ không bị ảnh hưởng. Tôi tin rằng anh Carol cũng mong được hợp tác lâu dài, đúng không?”
“Ngoài ra, nếu Cố Thiện Ninh là người quản lý, tôi tin rằng anh ta có khả năng lãnh đạo. Còn điều kiện thứ hai thì sao?”
“Tôi đã đặt hàng ở chợ đen, và tôi tin răng sẽ có người sẽ sớm liên hệ với tôi. Nếu anh không yên tâm, anh cũng có thể đến chợ đen để hỏi về nó và xem thử tôi nói là thật hay là giả.”
Sau khi nghe những lời này, Carol nở một nụ cười tử tế trên môi.
“Đừng lo lăng, chỉ c ần sau này anh có chuyện, nhất định sẽ chia phần cho anh”
Anh ta tỏ vẻ rất hào phóng muốn võ vai Cố Thành Trung, nhưng anh lại hơi quay sang bên cạnh vừa đủ tránh nó.
Nụ cười của Carol dần dần trở nên cứng ngắc, ánh mắt đen u ám đang dán chặt vào anh.
“Điều anh nói tôi đều đồng ý, đều làm theo, còn mẹ vợ tôi ở đâu?”