Chương 2966
Dạy cho bọn chúng cách phân bố thời gian hợp lý, dành thời gian nhiều hơn cho việc trước mắt, cũng dạy cho bọn chúng biết như thế nào là gánh vác trách nhiệm.
Cố Hy chịu trách nhiệm chăm sóc cho Đoàn Tử, còn phải tự thu dọn đồ chơi của bản thân. Cố Niệm Noãn và Cố Hy cùng tuổi với nhau nhưng Cố Hy lại lớn hơn nhiều ngày so với cô bé, cho nên cô bé cần phải nghe lời anh trai nói.
Có đôi khi, Hứa Trúc Linh còn để cho bọn nhỏ cùng làm tổng vệ sinh nhà cửa, vào lúc đó, hai đứa trẻ sẽ phụ trách nhổ cỏ dại trong vườn hoa. Việc chia sẻ những công việc tập thể nho nhỏ trong gia đình có thể để cho bọn nhỏ có cảm giác được tham gia, giúp cho bọn chúng cảm thấy chính mình là một phần tử trong nhà nên cần phải đảm đương trách nhiệm phù hợp với bản thân.
Cho nên, khi đi mua đồ ăn, bọn chúng cũng muốn đi cùng nhau, đặt cho việc này một cái tên đẹp đế thì gọi là bảo vệ mẹ yêu.
Bọn chúng đều rất ngoan ngoãn, có thể tự mình đi bộ, mà giữa chừng cũng sẽ không quấy khóc đòi được bế bồng.
“Hai đứa nhỏ này ngoan thật, cháu đã dạy dỗ chúng rất tốt đấy.”
“Nếu nói là cháu dạy dỗ tốt, không bằng nói Cố Thành Trung đã nhận công việc đóng vai trò dẫn đầu ạ. Tuy rằng trong nhà có người giúp việc, nhưng anh ấy vẫn sẽ tự mình làm những việc thuộc bổn phận của bản thân. Một ngày ba bữa cơm trong nhà đều là anh ấy phụ trách, các cục cưng thấy bố là chủ gia đình cũng phải làm việc nhà cho nên bọn nhỏ cũng không thể viện cớ gì được cả. Ngược lại, cháu là người nhàn nhã nhất trong nhà đấy ạ.”
Cô có chút ngại ngùng khi nói đến chuyện này. Cô cũng có công việc kinh doanh riêng của mình, bởi vì Châu Vũ đã rời đi, cho nên mỗi ngày cô đều phải tranh thủ dành chút thời giờ để đi đến nhà hàng.
Rõ ràng là có tài nấu ăn ngon nhất trong nhà, nhưng cô lại không có cơ hội để thi triển tài năng.
Bạch Nhược Minh Lan cảm thán nói: “Chồng của cháu….. rất là tài giỏi, có trách nhiệm lại còn biết gánh vác, có thể chăm sóc cho mẹ con các cháu chu toàn, dù làm bất luận chuyện gì cũng sẽ không nghĩ đến việc từ bỏ các cháu.”
“Anh ấy từng nghĩ đến việc đó rồi đấy ạ, chỉ là cháu không cho phép mà thôi.”
“Đúng vậy, đàn ông đều nghĩ rằng đẩy phụ nữ ra xa rồi tự mình gánh vác sẽ tốt hơn, nhưng cơ bản bọn họ không biết là người phụ nữ của mình rốt cuộc suy nghĩ thế nào.”
Bạch Nhược Minh Lan chua xót mà nói, lúc trước Công ty Nhật Kinh muốn truy sát Dạ Lang, ông ta tin tưởng người anh em của mình, giao phó vợ con cho Phó Minh Nam chăm sóc, nhưng kết quả thì sao?
Ông ta đã tin sai người rồi. Ông ta cho rằng bọn họ có thể tránh được phiền phức, nhưng thật ra lại bị ông ta đẩy xuống vực thảm càng sâu hơn.
“Bác gái….. Hình như rất xúc động.”
Hứa Trúc Linh.có một chút kinh ngạc.
Bạch Nhược Minh Lan khế lắc đầu: “Không có gì, đều là chuyện cũ ngày xưa rồi, không cần nhắc lại nữa đâu.”
Đúng lúc này, Cố Niệm Noãn vội vàng chạy đến, khẩn trương nói: “Anh trai với người ta đánh nhau rồi mẹ ơi!”
“Cái gì?” Hứa Trúc Linh rất kinh ngạc. Cố Hy là người có tính tình tốt nhất trong ba đứa trẻ, cũng là người ổn trọng thật thà nhất, luôn khiêm nhường đối với những người xung quanh, là một đứa trẻ ngoan ngoấn. Tại sao có thể đánh nhau với người khác được chứ?
Cô vội vàng đẩy xe mua sắm chạy đến, chỉ thấy Cố Hy đã bị người ta tách ra, đứng ở phía đối diện còn có hai đứa con trai vóc dáng còn cao hơn so với cậu bé đang trốn ở sau lưng người mẹ, nhìn dáng vẻ là hai anh em.
Gòn bố của bọn nó đang nắm cổ áo phía sau của Cố Hy mà hung hăng dạy dỗ cậu bé.