Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2952




Chương 2952

Toàn bộ đội chụp ảnh đi theo để có thể trang điểm và thay đổi các phong cách khác nhau.

Bộ ảnh cuối cùng là bộ ảnh chụp tại bãi biển, họ ngồi tại bãi đá ngầm, ánh nắng cuối chiều chiếu vào thân ảnh của cả hai trông vô cùng ấm áp.

“Cô dâu nhắm mắt lại hướng lên trên bầu trời, giống như đang cầu nguyện với trời xanh. Chú rể hãy nhìn cô dâu bằng ánh mắt dịu dàng, cưng chiều đi nhé.”

Cô ta nghe vậy thì nhẹ nhàng khép mắt lại.

Thực sự có thể cầu nguyện thế này sao?

Nếu thực sự có thể thì cô ta hy vọng mình và anh trai có thể gắn bó một đời, mãi không lìa xa.

Hóa ra mất đi tình thân so với tình yêu còn thống khổ hơn.

Cô ta chưa từng nghĩ tới để ở bên William thì cái giá đắt phải trả chính là mất đi Kỷ Thiên Minh.

Lúc trước Kỷ Thiên Minh đã cho cô †a lựa chọn, nếu ở bên William cô ta sẽ phải ở lại London cả đời.

Kỳ thực lúc lao xuống cầu thang thì cô ta đã có sự lựa chọn rồi.

Cô ta muốn cùng với anh trai trở về, cùng lắm thì tìm một người đàn ông khác là được thôi.

Trên đời này nhiều đàn ông như thế chẳng lẽ lại không tìm được ai hay sao?

Kỷ Thiên Minh đã bầu bạn cùng với cô ta hai mươi bốn năm rồi/ Cuộc đời cô ta hầu như luôn xuất hiện hình bóng của anh trai.

Đột nhiên anh biến mất làm cho máu từ xương tủy cô như bị rút cạn.

“Anh trai, anh biết không? Thực ra em đã có ngay câu trả lời khi ở London trước khi em mất trí nhớ rồi.”

“Em định ở lại London sao?” Anh không chút do dự hỏi.

“Không, em sẽ trở về cùng với anh, cùng lắm thì lại tìm một người khác ở Đà Nẵng thôi.”

Kỷ Thiên Minh nghe thấy, trái tim vô cớ run lên.

Nếu như lúc trước không làm căng như vậy thì cô cũng không đến nỗi mất kiềm chế mà để xảy ra chuyện.

Nói không chừng đã cùng trở về với anh ta rồi.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Rồi bọn họ cũng sẽ lại giống như trước kia, vui vẻ ở cùng với nhau.

Chỉ tiếc là không có nếu như.

Cô ta chậm rãi mở mắt ra, một giọt lệ lặng lẽ rơi xuống, trong hốc mắt đều là cảnh hoàng hôn đẹp đẽ.

Anh trai cao lớn ôn nhu vuốt v e đầu cô ta: “Em mãi mãi là em gái của anh, dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa.”

“Em biết mà, em cũng chỉ có duy nhất một anh trai mà thôi.”

“Về sau anh không cho phép viết mấy cái tiểu thuyết linh tỉnh nữa biết chưa?”

“Em biết rồi, ai bảo anh đập ống heo tiết kiệm của em.”

“Trước kia bị đám nam sinh thích em chặn đường lại, anh thu được kha khá đồ đấy.”

“Hả, hóa ra tình cảm ngây thơ trong sáng tuổi học sinh của em là bị anh ngăn chặn sao? Gó nhiều người theo đuổi thế cơ à?”

“Em gái anh ưu tú như thế, chắc chắn có nhiều người theo đuổi rồi. Chỉ là anh trai nhìn chẳng vừa mắt ai cả, lúc đó chỉ muốn nói là những tên đó quá cùi bắp, không xứng với em gái.