Chương 2924
Có lẽ, đây là số mệnh của anh ta, được định sẵn là xứng đáng.
Bạn bè, tình nghĩa và tình yêu, anh †a đã chọn người trước.
Anh ta cũng tin rằng Kỷ Thiên Minh sẽ chăm sóc Kỷ Nguyệt Trâm chu đáo, có Kỷ Thiên Minh anh ta cũng yên tâm.
Bây giờ cô ta bị mất trí nhớ, quên đi mình thì tốt rồi.
Có lẽ tất cả những điều này là định mệnh.
Để ba người họ không phải đau đớn trong sự lựa chọn, có thể giảm bớt rất nhiều cảm giác tội lỗi.
Kỷ Nguyệt Trâm không biết chuyện gì, nhưng mọi ân oán của cô ta vẫn được âm thầm giải quyết.
Đây có lẽ là điều tàn nhân nhất đối với cô †a…
Và điều duy nhất anh ta có thể làm là… không quấy rầy cô ta nữa.
“Anh muốn mặt nạ của ai?”
“Neil, chủ Đảo Sương Mù.”
“Được, một tuần gặp lại ở đây. Anh ở Đà Nẵng, tốt nhất là trốn thật kỹ, đừng xuất hiện trước mặt cô ấy, nếu không đừng trách tôi không khách sáo.”
“Được, tôi hứa với anh.”
William gật đầu nói.
Anh ta ngẩng đầu liếc nhìn tòa nhà thương mại cao lớn, cuối cùng quyết tâm xoay người rời đi.
Kỷ Thiên Minh nhìn anh ta rời đi, cũng thở dài nhẹ nhốm, nghĩ đến Kỷ Nguyệt Trâm vẫn đang thay váy cưới, anh ta vội vàng quay lại.
Trên lầu.
Hứa Trúc Linh vẫn luôn canh giữ cửa phòng thử đồ, cô đã đợi hơn mười phút rồi, không thấy Kỷ Nguyệt Trâm ra, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.
Cô đến gõ cửa, nhưng phát hiện…
cửa không khóa, bên trong không có ai, váy cưới rơi xuống đất.
Người đâu?
“Cố Thành Trung, không thấy Kỷ Nguyệt Trâm!”
“Đi kiểm tra thiết bị giám sát.”
Ngay khi cả hai chuẩn bị kiểm tra camera giám sát, đột nhiên Kỷ Nguyệt Trâm bước ra, trên người mặc chiếc váy cưới, như thể cô ta chưa bao giờ rời đi.
“Mọi người đang tìm tôi à?”
“Kỷ Nguyệt Trâm?”
Hứa Trúc Linh sửng sốt, rõ ràng cô vừa thấy bên trong không có người, cô †a từ đâu đi ra vậy?
Mặt cô đỏ bừng, hơi thở gấp gáp, giống như vội vã đi đến còn không kịp thở.
“Tớ… tớ gọi cậu, tại sao không trả lời? Cậu vừa mới đi đâu vậy?”
“Tớ vẫn luôn ở trong đó. Tớ đã đánh rơi một viên kim cương trên chiếc váy này, không thể tìm lại được. Chỉ có thể mua chiếc này thôi. Thật may là tớ cũng rất thích nó’.
Cô ta đưa một viên kim cương nhỏ †a, đặt vào lòng bàn tay.