Chương 2908
Tích, tích, tích Thế giới của cô ta bỗng trở nên trống rỗng, chỉ có âm thanh tích tích vang vọng trong đầu.
“Kỷ Nguyệt Trâm! Kỷ Nguyệt Trâm!”
Có vẻ như có rất nhiều người đang gọi tên cô ta, lặp đi lặp lại rất nhiều lần.
Cô ta tiến về nơi có ánh sáng phía trước, dường như ở phía sau có ai đó đang gọi cô ta, muốn cô ta quay trở lại.
Nhưng cô ta không muốn quay lại, cô ta rất mệt mỏi rồi.
Cô ta tiếp tục đi về phía có ánh sáng, gặp được một ông lão tóc trắng, mặc áo choàng trắng đang tưới thuốc.
“Con tới rồi, nhóc con.”
“Ông là ai?”
“Ta là sư phụ của con, ta đã dạy con tất cả các kỹ năng bói toán.”
“Sư phụ? Con nằm mơ nên hồ đồ rồi ư?”
“Đứa nhỏ ngốc, ta ở đây để giải đáp những vướng mắc trong lòng con. Có thể khi tỉnh dậy con sẽ không nhớ điều gì. Nhìn xem, hai người đàn ông này con nghĩ thế nào?”
Khi ông ấy vung tay lên, hai bóng người hiện lên trước mắt cô ta.
William ở bên trái và Kỷ Thiên Minh ở bên phải giường bệnh, không ngừng nắm chặt tay cô ta, gọi tên cô ta.
Trên mặt bọn họ hiện lên vẻ đau đớn, cô ta nghĩ… nếu cô ta chết, đó sẽ là một điều rất đau khổ đối cới bọn họ.
“Con và Kỷ Thiên Minh chính là một đôi ngọc đồng, nảy sinh tình cảm với nhau, hai người các con còn trộm thảo dược của ta, hy vọng được bay cao. Rồi bị ta phát hiện, đem hai người đày xuống nhân gian hứng chịu đau khổ, trải qua sinh lão bệnh tử.”
“Các con mỗi một kiếp đều yêu nhau sâu đậm nhưng không có được nhau.”
“Nếu cậu ta là vua một nước, con lại hèn mọn sinh ra là một nông dân. Dù có yêu con nhưng vì sự thái bình của đất nước, cậu ta cũng chỉ có thể lấy con gái của tể tướng làm hoàng hậu, con vì thế đau lòng mà chết đi.”
“Hoặc cậu ta là tướng quân của nước địch, con là một tù binh nho nhỏ, cậu ta chỉ có thể nhìn con bị hoàng đế bắt đi rồi tự sát. “
“Hay, cậu ta là công tử nhà giàu, con là nô tì của cậu ta, cuối cùng bị lão gia phát hiện, đánh chết.”
“Hoặc là…”
“Chờ đã!”
Kỷ Nguyệt Trâm thực sự nghe không nổi nữa, cổ họng lên tiếng cắt ngang: “Vì sao con lại khổ sở như vậy?
Mỗi lần anh ta đều là bề trên, không là hoàng đế cũng là tướng quân. Dù có xấu đến đâu, anh ta cũng là công tử nhà giàu. Tại sao con lại thảm như vậy?”
“Đồ ngốc, không phải tại con tham ăn, nhất định đòi ăn linh chỉ mà ta cực khổ chăm sóc cả trăm năm, cậu ta sao lại phải đi ăn trộm? Hơn nữa, với chỉ số thông minh của con, con nghĩ mình làm công chúa, hoàng hậu, tiểu thư được không? Đối với người như con, với chỉ số thông minh của mình, chỉ có thể xuất hiện trong tập đầu tiên của bộ phim, đã bị đánh chết.”
Ông lão nhấn mạnh vào đầu cô ta: “Nếu không phải vì con, làm sao ta lại mất đi một người kế nghiệp tốt như vậy? Đứa trẻ đó, có thiên phú như vậy, nhưng lại bị con làm khổi’ “Các con yêu mà không có được nhau, đứa trẻ kia chấp niệm quá sâu, đời này nếu các con không có được nhau, sợ rằng… đứa trẻ này sẽ nổi giận, ai cũng phải sợ hãi.”
Ông lão lắc đầu, tiếc nuối nói.
Chương 2909
Nguồn thiếu chương, mong độc giả thông cảm!