Chương 2891
Vương phi do dự, có nên trực tiếp đẩy cửa không, cô ấy có thể tự do ra vào tẩm điện.
Bởi vì Halley không có đáp lại, cô ấy có chút lo lắng, cuối cùng vẫn là đẩy cửa đi thẳng vào.
Vừa bước vào đã thấy hai người đàn ông to lớn xoắn xít, đặc biệt là nụ cười trên môi của Halley, trông… rất gượng gạo.
“Các anh, các anh có sao không?”
Cô ấy thận trọng hỏi.
“Chúng tôi không sao, nhưng tên khốn này… đã vô tình làm vỡ chiếc bình của em.”
Halley lặng lẽ tránh ra, để lộ William đứng phía sau Cầm chiếc bình bị vỡ và những bông hoa trên tay, William ngây thơ vô tội nhìn Vương phi.
Trên mặt Vương phi hiện lên một chút đau lòng, những chiếc bình này được cô ấy lựa chọn cẩn thận từ lâu, cô ấy rất thích môi cái bình này.
Vì giờ làm việc của Halley mỗi ngày đều kéo dài nên cô ấy đã chọn một cửa hàng đẹp nhất ở đây.
Nhưng… là khách làm vỡ, cô ấy cũng không quá gay gắt.
Cô ấy bất đắc dĩ nói: “Chỉ là một cái bình hoa thôi, ném vào thùng rác đi, đừng tự làm mình bị thương.”
Cô ấy nhanh chóng lấy thùng rác và dọn đẹp đống đổ nát.
“Vương phi, thật sự xin lỗi.”
“Không sao, tôi mua lại là được. Anh có sao không, để tôi xem tay cho anh…”
Vương phi lo lắng hỏi, vì lễ phép, vì Sợ rằng anh ta sẽ bị các mảnh vỡ cắt.
Halley nghe xong lời này, có chút ghen tị, lập tức nói: “Anh ta không sao, anh vừa kiểm tra cẩn thận rồi. Nhưng thật ra anh, có vẻ như là bị gai hoa hồng đâm vào, có chút đau.”
“Thật không? Để em xem.”
Vương phi lo lắng khẩn trương.
Halley đưa một tay, tay kia đưa ra sau tiếp tục ra hiệu cho William.
William suy nghĩ một chút, nhìn thấy đồ cắt móng tay trên bàn, sau đó kẹp nó lên tay, lập tức thấy có chút máu.
“Vương phi, tay này hơi đau một chút, em xem.”
Ngay lập tức Halley đưa tay ra cho Vương Phi xem.
“Sao anh sơ ý vậy, đều là máu. Có phải bị mảnh vỡ gây xước không? Em đi hái hoa hồng cũng không bị thương thành như vậy.”
“Anh cũng không biết.”
“Thật là, em bôi thuốc cho anh.”
Vương Phi đau lòng nói, kéo anh ta trở lại tẩm điện.
Halley lợi dụng lúc Vương phi không chú ý, quay đầu với William biểu hiện cảm kích, phối hợp không tồi.
“Cái kia, Thượng tướng William, hãy làm những gì anh nên làm. Tôi sẽ không giữ anh ăn tối đâu. Anh cứ đi đi.”
William nhìn hai người bọn họ biến mất trước mắt, nhịn không được khóe miệng mỉm lên nụ cười.
Ai có thể ngờ rằng một thế hệ quân vương lại giở trò vụng về như vậy trước mặt Vương phi của mình.