Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2888




Chương 2888

Họ không ích kỉ, mọi thứ đều chỉ vì tiền.

Vì vậy, sẽ không bị thu phục bởi bất kỳ quyền lực quốc gia nào, cũng như không hoàn toàn trung thành với một người, giai cấp rõ ràng.

Có một vị trí đứng đầu thợ săn tiên thưởng, ngoài hạng S, cao hơn nữa là hạng SS, nhiều năm như vậy chỉ có một người đạt tới vị trí này, thật khiến người †a theo không kịp.

Nghe đồn người này ra giá cao ngất trời. Kỷ Nguyệt Trâm không biết răng người mang hai chữ S chỉ có một nhiệm vụ duy nhất trong cuộc đời này, đó là bảo vệ cô ta.

Hoàng cung lúc này.

Halley vừa mới làm xong chính sự, Vương phi đã chuẩn bị bữa trưa cho anh ta thưởng thức.

Cô ấy không mặc một chiếc váy lộng lây mà chỉ là một chiếc váy nhỏ đơn giản, mái tóc rối không buộc lên.

Những bông hoa trên bàn tuy không đẹp nhưng do Vương phi trồng và hái từ Vườn.

Halley cũng hoàn toàn tôn trọng vợ và yêu thương cô ấy.

Một quân vương sẽ không dễ dàng hứa hẹn, nhưng một khi đã hứa thì đó là chuyện cả đời.

Trong lòng anh ta vấn còn vương vấn chuyện của Diên, dù vậy anh ta cũng học cách trân trọng những người xung quanh.

Kể từ khi anh ta đối diện với Vương phi, tình cảm của anh ta tiến triển vượt bậc, hậu cung cũng trở nên hòa thuận.

Toàn bộ chuyện hậu cung đều do Vương phi xử lý, chỉ có điều cô ấy là con gái của tướng quân, cho nên anh ta như thêm một cánh tay, căn bản không phải lo việc nhà phía sau.

Cô ấy sẽ giúp anh ta thu phục các đại thần, sẽ cùng anh ta trị nước.

Trong mắt anh ta, cô ấy là tất cả.

Rất lâu…

Chưa bao giờ được trân trọng như vậy.

Vẫn luôn mệt mỏi khi cho đi và đôi khi cũng muốn tận hưởng hương vị được người khác yêu thương.

Chỉ bằng sự thấu hiểu, mới có thể đáp lại tốt hơn.

Khi William đến cung điện, anh ta tiến thắng đến tẩm điện của Halley mà không bị chặn lại.

“Thượng tướng William sắp tới sao?

Vậy thì em… thay quần áo.”

Vương Phi vội vàng nói, dù sao William cũng là người ngoài, nếu như nhìn thấy bộ dạng cô ấy như vậy mà truyền ra ngoài thì không được hay cho lắm.

Cô ấy muốn ăn mặc trang trọng môi ngày nhưng Halley không cho, thấy tội nghiệp cô ấy, cô ấy mặc quân áo nặng như vậy, đi lại rất bất tiện, chỉ là một cái bình hoa, chỉ để người ta chiêm ngưỡng.

Anh ta không thích, Vương phi của anh ta không cần gượng ép, cứ là chính mình là tốt nhất.

Halley nắm lấy tay cô ấy nói: “William không phải người ngoài, đừng bận tâm, anh ta sẽ không nói bậy ra ngoài. Anh ta rất kín miệng, anh ta sẽ coi như chưa nhìn thấy gì khi ra khỏi cánh cửa này.”

“Chuyện đó… thôi được rồi để thượng tướng William chê cười.” Vương phi ngượng ngùng nói.

“Vương phi xinh đẹp như thế này, đơn giản mà xinh đẹp.”

“Cảm ơn”

“..” Khuôn mặt của Halley có chút khó coi khi nghe thấy lời này.