Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2789




Chương 2789

Cô ta không lật lung tung, chỉ mặc đồ lót dùng một lần mua tạm để ngủ vào ban đêm.

Cô trân như nhộng chui vào giường, không có mặc bộ đồ ngủ của Charlotte.

Khi màn đêm tối dần, cô ta chìm vào giấc ngủ nhưng lại gặp phải một cơn ác mộng.

“Cô muốn giành anh trai của tôi sao? Làm sao có thể giành lấy anh trai của tôi. Anh ấy là của tôi, chỉ có thể yêu thương tôi, cô là cái gì?” Trong giấc mơ, cô ta mơ thấy Charlotte đi đến hung hăng bóp cổ mình, buộc tội cô ta đã cướp William Cô ta không ngừng cãi cọ, nói bản thân không có. Nhưng cô ấy không tin, bộ dạng căm ghét như sắp giết cô ta vậy.

“A… đừng… Cô ta hét lên.

William ở bên cạnh nghe thấy động tĩnh, ngay lập tức chạy đến.

Cửa đã bị khóa, nhưng anh ta có chìa khóa dự phòng.

Vào cửa bật đèn chỉ thấy cô ta nhắm chặt hai mắt, quơ quơ đôi tay nhỏ nhắn, vẻ mặt kinh hãi.

Trên trán chảy ra mồ hôi lạnh, tóc ướt đâm.

“Kỷ Nguyệt Trâm?”

William lo lắng gọi tên cô ta. Lúc này Kỷ Nguyệt Trâm mới tỉnh lại sau cơn ác mộng, sững sờ nhìn người trước mặt, và nói: “Tôi… tôi còn sống hay đã chết vậy?”

“Còn sống? Làm sao vậy?”

“Mơ… mơ thấy ác mộng, tôi… tôi đi rửa mặt lau mồ hôi.”

Cô ta vô cùng hoảng sợ, vẫn chưa bình tĩnh lại, cả người hốt hoảng ngẩn ngơ, quên rằng bản thân chỉ mặc một chiếc áo bó sát bên trong.

Cô ta vén chăn ra, đi chân trần về phía phòng tắm.

William nhìn cơ thể của cô ta, cả người đều ngơ ngác ngây ra.

Anh ta yên lặng trong giây lát, không biết phải nói gì.

Mà hiển nhiên cô ta cũng không biết, đi đến phòng tắm sau đó đóng cửa lại rồi nhìn bản thân mình trong gương.

Bản thân trong gương, thế nhưng nửa thân trên…

Cô ta cau mày dữ dội, mãnh liệt nhận ra có gì đó không ổn.

Cô… làm sao lại là như vậy?

Mái Vô số chữ như “fuck your mother”

bay thẳng xuyên thẳng qua tâm trí cô ta, tâm trạng lúng túng không thể tả.

Ngay tại lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

“Làm… làm gì?”

Hàm răng cô ta run lên, giọng nói cũng trở nên rời rạc.

“Đây là đồ ngủ của em gái tôi, đều rất sạch sẽ, cô hãy mặc vào trước. Cửa sổ không đóng, không mặc đồ đi ngủ dễ bị… cảm lạnh.”

Cánh cửa bị đẩy ra, một bộ quần áo được đưa vào.

Sắc mặt cô ta nhanh chóng chuyển đỏ, nóng bừng, giống như máu toàn thân đều truyền tới đỉnh đầu.

Cô ta hận không thể nhanh chóng tìm một cái hố nhảy vào, thật sự quá mất mặt.

Làm sao có thể xảy ra trò đùa lớn như vậy?