Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2784




Chương 2784

Cảm giác quan hệ của bọn họ rất kỳ lạ? ề “Cô trông giống Charlotte, em gái của tôi.”

William giải thích, điều này đã xua tan những nghỉ ngờ của cô ta.

“Vậy sao, làm em gái của anh thật hạnh phúc.”

“Chỉ tiếc… là tôi đã giết cô ấy. Tôi gặp một người không quen biết. Sau đó môi đã một tay tác hợp cho cô ấy và Kagle. Trong mắt tôi, họ là cặp trai tài gái sắc. Anh ta là người anh em tốt nhất của tôi, cùng tôi đồng hành trong quân ngũ mấy năm. Anh ta đã từng ở chiến trường vào sinh ra tử cùng tôi. Tôi nghĩ rằng ngoài mình ra anh ta là người xứng đáng nhất để phó thác hạnh phúc của cô ấy. Em gái tôi sẽ rất hạnh phúc nếu lấy được anh ta.”

“Nhưng… cuối cùng thì anh ta đã phản bội anh, anh ta đã giết Charlotte.”

Đôi mắt Wiliam chìm xuống, nắm tay lặng lẽ siết chặt, dù một người có chết đi thì hận thù cũng không thể phai mờ theo thời gian, mà… thời gian càng lâu, hận thù càng dâng cao.

Có lẽ cô độc là một sự trừng phạt dành cho anh ta.

Trừng phạt vì anh ta đã hủy hoại chính người thân của mình, để anh ta chịu cô độc cả đời.

“Anh có nghĩ Kagle hối hận về điều đó không?”

“Không hối hận, kẻ mặt người dạ thú như vậy, điều gì cũng có thể làm ra.”

“Anh… là anh tự giải quyết à?”

“Đúng vậy.”

Anh ta mím môi nói, sau đó không nói thêm gì nữa.

Bầu không khí bỗng trở nên nặng nê.

Sau khi ăn xong, cô ta nói: “Vậy tiếp theo anh định làm gì? Đi xem những cô gái đó đi?”

“Tôi phải trở về Malton, có một số việc cần giải quyết.”

“Có chuyện gì vậy?”

“Trong quân đội, Halley bảo tôi quay về.

“Được, vậy… có cơ hội thì gặp lại, về cẩn thận đấy.”

“Hay là, cô cũng đến Malton đi.” Anh †a do dự một lúc, nhưng vẫn nói.

Cô ta choáng váng…

“Tôi… tôi đi sao?”

Cô ta chỉ vào mũi mình.

“Anh trai của cô không ở Đà Nẵng, cho nên dù sao cô cũng ở một mình cũng, tại sao không cùng tôi đến Malton đi, coi như là đi du lịch một chuyến miễn phí. Chỉ cần cô không sợ tôi, tôi rất vui khi đưa cô đi cùng. Dù sao, cô cũng đã giúp tôi rất nhiều. Vì vậy, tôi rất biết ơn.”

“Đều là chuyện nhỏ không tốn sức gì, hơn nữa chuyện vẫn chưa giải quyết xong, sau này tôi sẽ tính toán cho anh…”

Cô chưa kịp nói xong William đã ngắt lời: “Không cần tính toán, sức khỏe của cô mới quan trọng. Điều đó thực sự không đáng nhắc tới, đó nên là việc của tôi. Dù sao, không phải của mình thì không ai có thể cưỡng ép được không phải sao? Lần này, tôi chấp nhận số phận của mình và sẽ tuân theo bất cứ điều gì mà số phận của mình an bài.”

Lời này, không biết là anh ta nói cho Kỷ Nguyệt Trâm nghe, hay là nói cho bản thân mình nghe.