Chương 2781
Kỷ Nguyệt Trâm nheo mắt sờ soạng, đưa túi hồ sơ cho anh ta.
Đây đều là tâm huyết cả đêm của cô ta.
William mở ra, đều là tư liệu của những cô gái trên chuyến xe hôm qua.
Anh ta liếc sơ, không thèm để ý.
Anh ta biết… những người này không thích hợp với mình.
Sau đó anh ta quay đầu nhìn Kỷ Nguyệt Trâm, không hề muốn cô ta lãng phí sức lực vào những việc như vậy nữa.
Tuy nhiên, vừa quay ra, cô ta đã nằm cuộn tròn và ngủ thiếp đi trên ghế sofa.
Trông cô ta có vẻ mệt mỏi, mắt đây quầng thâm, đầu tóc bù xù.
Cả đêm cô ta không ngủ vì chung thân đại sự của anh ta sao?
Nhiều năm như vậy, anh ta chưa bao giờ được quan tâm như thế, anh ta cảm thấy bản thân mình như đang năm mơ.
Nếu định mệnh của anh ta là Kỷ Nguyệt Trâm, cô ta lại còn quan tâm đến anh ta nhiều như vậy, khiến anh ta ngỡ rằng đây sẽ là chỗ dựa cho anh ta cả phần còn lại của mình.
Rốt cuộc… có phải là cô ta không?
Bàn tay to lớn không cầm lòng được khẽ chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ta.
Kỷ Nguyệt Trâm cảm nhận được hơi ấm, giống như một con mèo nhỏ ngây thơ, dùng đầu cọ cọ.
Bộ dạng đáng yêu đến mức khóe miệng của anh ta không tự chủ nhếch lên.
Wiliam ôm cô ta về giường, đây là lần đầu tiên anh ta nhìn kĩ phòng ngủ của cô ta.
Đúng là trái tim của thiếu nữ, một mảnh phấn hồng, và những con búp bê.
Sách trên giá đều liên quan đến huyền học, còn có rất nhiều chữ viết tay, xem ra cô là phù thủy chính hiệu.
“Thiên Sát Cô Tỉnh?”
Anh nhìn thấy cái nhãn nhỏ trên bàn có viết bốn chữ này.
Phía dưới còn có chú thích Thiên Sát Cô Tỉnh còn được gọi là sao chổi, khi so sánh con người với nhau chủ yếu ám chỉ sự không may, luôn mang lại tai họa cho người xung quanh và phải chịu cảnh cô đơn suốt đời.
Phương pháp hóa giải…
Nét chữ xinh đẹp viết “Không”.
Không ai có thể ngăn cản được sao chổi, chỉ cần bạn tiếp xúc với cô ta, bạn chắc chắn sẽ gặp xui xẻo.
Cô ta ngủ một giấc dài, rất lâu sau mới thức dậy.
Không phải tự nhiên mà thức dậy, bởi vì ngửi thấy mùi hương, bụng đói reo lên mới khiến cô ta thức dậy ngay lập tức.
“Thơm quá, cái gì vậy?”
Kỷ Nguyệt Trâm kêu lên.
“Là canh gà, mũi cô thật sự rất thính.”
William mặc tạp đề bước vào, trên tay bưng một chén súp.
“Anh còn biết nấu ăn sao?”