Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2778




Chương 2778

Thật lòng William không để ý, lực chú ý của anh ta đều đổ dồn vào cô ta, sợ rằng cô ta sẽ không thể chịu đựng được.

Sắc mặt cô ta vẫn còn tái nhợt, vì vội đi đường nên ăn uống cũng qua loa, sợ rằng có thể xảy ra chuyện bất cứ lúc nào.

Anh ta không quan tâm người kia có xuất hiện hay không, anh chỉ cần cô ta không gặp bất trắc gì.

“Cô không phải đã tính rồi sao? Tôi là cây vạn tuế nở hoa, rất khó gặp được.

Nếu tôi không thích ứng được với sự thay đổi, đời này có lẽ tôi sẽ cô độc một mình.”

“Phi phi phi, anh nghĩ ai cũng có đủ tư cách để chết một mình sao?” Cô ta tức giận trừng mắt nhìn anh ta: “Đừng nói nhảm, kẻo ông tơ ba nguyệt nghe thấy thì thật sự sẽ không cho anh tìm được vợ, đến lúc đấy dừng khóc.”

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của cô ta, William lắc đầu cười bất lực.

Anh ta không quan tâm đến chuyện của mình chút nào, vậy mà cô ta lại lo lắng.

Đúng là hoàng đế không vội thái giám rốt ruột.

Anh ta dựa vào cửa xe chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.

Thời gian từng chút một trôi qua, cô ta đứng ở cuối đường chờ xem có xe cộ qua lại không.

Thấy sắp đến sáu giờ, mặt trời cũng dần khuất sau núi, nếu lần này không tìm được thì lần sau có lẽ khó mà bói được.

Mỗi lần tính thời gian xuất hiện đều rất khó.

Cô ta nôn nóng liên tục nhìn xung quanh.

Đúng lúc này, điện thoại hiển thị sáu giờ. : Từ phía xa có một chiếc ô tô chạy tới.

Đôi mắt cô ta như phát sáng: “Đi nào, có xe, cục cưng của anh chắc phải lên xe rồi.”

Gô ta liều mạng vấy tay ở ven đường, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của William.

Đây là một chiếc xe du lịch trọn gói, không chở khách nửa chừng, nên khi thấy Kỷ Nguyệt Trâm vây tay, chiếc xe nhanh chóng rời đi mà không hề dừng lại.

Cô ta nhanh trí chụp lại biển số xe, hào hứng đưa cho William.

“Mau đi theo, vợ tương lai của anh chắc chắn ở trên xe. Tôi đã nói rồi, tôi bói toán sẽ không sai. Đúng sáu giờ, chiếc xe này xuất hiện, trên đời làm sao có chuyện trùng hợp như vậy đúng không?”

“Cô… chỉ nhìn thấy chiếc xe thôi sao?”

William mím môi, chần chừ một lúc rồi mới hỏi.

Kỷ Nguyệt Trâm chắc nịt nói: ‘Nếu không thì sao? Ban ngày ban mặt đi tìm quỷ sao, quỷ thấy tôi đều sợ nên sẽ không xuất hiện.”

Lúc này trong lòng William giống như sông cuộn biển gầm.

Những gì cô ta nhìn thấy lại là một chiếc xe hơi.

Nhưng… vào lúc đồng hồ chỉ sáu giờ William nhìn theo hướng mặt trời lặn, thấy được cô ta.

Cô ta đứng ở ven đường, phía trên đầu mặt trời đang lặn.

Phản ứng khi ấy của anh là nhìn về phía mặt trời ngả vê phía tây, sau đó chiếc xe mới lao tới.

Cho nên…

Thứ anh ta nhìn thấy đầu tiên không phải là chiếc xe, mà là… Kỷ Nguyệt Trâm.