Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2711




Chương 2711

Nhưng lần này, những lời đó khiến người ta hoàn toàn lạnh sống lưng.

Danh tiếng của gia tộc có liên quan gì đến anh ta?

Anh ta không quyết định được việc của mình, cũng không đến lượt người khác quyết định hộ anh ta.

Anh ta rung động là chuyện của anh †a, không cần ai làm phiền.

Nghe thấy những lời này, nhà vua tức giận đến mức không thốt lên lời nào, thay vào đó, anh ta ném chiếc tách trà đang cầm trên tay xuống đất, vang lên một tiếng giòn giã.

Giọng nói này vang vọng trong đại sảnh vắng vẻ, nó có vẻ đặc biệt gây sốc, giống như tiếng sấm: “Đúng vậy, anh không có tài cán gì. Anh là con rối điều khiển. Em cho rằng anh muốn ngôi vào vị trí này. Làm một con rối, không có quyền phát biểu. Mệnh lệnh ta truyền đạt bất quá chỉ là một tuyên bố sau quyết định của các đại thần thôi. Em thì hào quang dường nào, hiện tại em đã là Chiêu Nhân Thân vương được mọi người kính yêu, còn anh… ai cũng đều biết vua ở Hà Nội, là một kẻ vô dụng.

Quả thực anh không giúp được em, cũng không nên ngăn cản ngươi, nhưng ngươi có biết ngồi ở chỗ này khó khăn như thế nào không? Bọn họ không tìm kiếm em, mà lại gieo rắc mọi lời phàn nàn lên người anh. Anh còn có thể bình tĩnh nói chuyện với em, vậy em biết bọn họ nói chuyện với anh như thế nào không?

“Em khó xử, em thật sự cho rằng ngồi ở chỗ này cũng dễ dàng như vậy sao? Mà lại, anh là huynh trưởng, là người nhà em. Anh cũng không nghĩ công ty Nhật Kinh sẽ có kết cục tốt. Em muốn cân bằng mối quan hệ giữa công ty Nhật Kinh và hoàng thất, vì vậy em dự định hy sinh bản thân, để nội các cảm thấy em nắm giữ công ty Nhật Kinh, có thể sử dụng vì bọn họ, để họ cảm thấy rằng em có thể khống chế nền kinh tế của nước Pháp. Anh là anh trai của em, em cho rằng anh không biết em đang nghĩ gì sao?”

“Nhưng vậy thì sao, ai dắt em vào tình trạng này? Thể diện của hoàng gia không phải chỉ là thể diện của gia tộc Cung Xuyên, mà là thể diện của nội các, của đất nước, của nhân dân. Nước lớn hơn trời, ai quan tâm đến cái nhà nhỏ này yêu hay là hận? Nếu em muốn, thì có thể kết hôn với Lê Sa, nhưng buộc phải nắm giữ được tất cả các bí mật kinh doanh cốt lõi của công ty Nhật Kinh, nếu không, sẽ không có ai ủng hộ em.

“Đây là văn bản thỏa thuận, giấy trắng mực đen, nói rõ quyết tâm trung thành với hoàng thất của em. Bằng cách này, không ai ngăn cản. Hoặc là ký tên rồi kết hôn, hoặc là từ bỏ hoàn toàn.

Em tự lựa chọn đi.”

Nhà vua quay lưng lại, không muốn bắt gặp ánh mắt của Minh Âm.

Nhà vua biết mình thật tàn nhẫn, trong lúc này buộc anh ta phải đưa ra lựa chọn.

Cung Xuyên Minh Âm cứng người, lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh.

Anh ta im lặng năm chặt tay, nhìn bản hợp đồng đen trắng, nhấn câu trong mắt co rút nghiêm trọng.

Một khi đã ký, sẽ không thể quay đầu lại.

Anh ta sải bước về phía trước, mỗi bước chân nặng nề như bị rót chì.

Anh ta đau đớn nhắm mắt lại, cầm lấy bút ký tên.

“Mang đi nói với các đại thần, những gì em nói thì sẽ làm được, nhưng nếu sau này có ai dám ngăn cản đám cưới của em, đừng trách Cung Xuyên Minh Âm này không nể mặt.”

Nhà vua nhìn thấy dòng chữ rồng bay phượng múa của Cung Xuyên Minh Âm, lòng dạ tàn nhãn tê rần, chắc hẳn anh ta phải rất quyết tâm mới ký được.

Nhà vua nói: ‘Lần này thăm đại sứ quán đi.”

“Khi nào?”

“Bắt đầu từ ngày mốt.”

“Bao giờ trở về?”